Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

* ÔNG VE CHAI



Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây         

Cùng thấy chai rượu, trong khi có người dửng dưng thì lại có người tây tây dù chai chưa bật nút. Có người thì bảo: “chai này dễ đến trăm đô la”. Lại có người, như anh bạn tôi, thì reo lên: “Cái vỏ chai đẹp quá!”

Anh vốn là tay ngâm rượu thuốc có tiếng ở Hà Nội. Rượu anh ngâm, như lời anh, chữa được đủ bệnh tật của nhân loại: từ rối loạn kinh nguyệt, liệt dương đến ung thư các thể loại. Anh bảo: “Rượu quý có giá, cho vào chai đẹp, giá trị tăng vọt”. Rượu ngon, bổ lại vỏ Tây đẹp nên không mất điểm sang trọng. Nhiều người mê mẩn tìm mua rượu anh ngâm dù đắt lòi mắt.
Rõ là người mê rượu nhưng thực ra anh còn mê vỏ chai rượu hơn. Vào bàn tiệc trịnh trọng, thứ đầu tiên anh tia là vỏ chai rượu. Anh chỉ ngắm những chai lạ lẫm, đắt tiền. Những chai không bắt mắt, dù có ngon và nổi tiếng đến đâu anh cũng hờ hững. Dù chưa nâng cốc anh đã dõng dạc tuyên bố: “Tao xí cái vỏ chai”. Đi những nơi không quá thân quen, khó xí phần vỏ thì anh thường hỏi làm thế nào chiếm được cái vỏ chai. Ăn gì, uống gì thì anh cũng cảnh giác với cái vỏ chai: “Đẹp như thế, không nhanh là mất!”
Bạn bè biết anh thích vỏ chai, đi đâu tiệc tùng cũng thường nhớ tới anh. Nhiều người còn giành giật vỏ chai để phần cho anh.
Hôm rồi bạn thân anh mời tiệc. Có chai rượu vỏ đẹp mê hồn để anh phần. Anh uống nhiều lắm. Nhiều hơn bình thường. Bạn hiền hỏi sao hôm nay bốc thế. Anh bảo phần vì rượu ngon quá phần vì ai lại mang chai còn rượu ra về nên anh cố thêm mấy ly cho cạn chai. Hôm đó anh say tưng bừng. Bạn bè phải dìu anh cùng cái vỏ chai ra tận taxi.
Khi các bạn gọi điện cho vợ anh để xem binh tình ra sao, chị bảo anh nằm li bì cả đêm nhưng khi vừa tỉnh đã hỏi ngay: “Cái vỏ chai đâu?”

                                                                                                                      Đỗ Huân - Gà viết sách Gà - 2.9.2011