Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

* HOA SỮA HÀ NỘI

                         Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây         

(Gửi bạn bè xa Hà Nội.
(Photos by HuanDo -17-18.11.2011 - Hà Nội sáng sương mù đặc, nhiệt độ 20-25oC -
Nắng vàng, áo sơ mi, áo cộc tay, áo khoác ngoài - đều được)

        Chưa có năm nào hoa sữa Hà Nội nở rộ như năm nay. Ta thấy hoa ven hồ. Hoa nở trước cửa nhà. Ta chợt bắt gặp cành Sữa vươn từ sân nhà trong hẻm.

        Không hẳn vì cây hoa sữa đầu nhà lần đầu đơm hoa mà quả thật năm nay hoa Sữa Hà Nội có gì đó thật đặc biệt. Đầu tháng 11 tiết trời se lạnh cuối thu và nhiều hơn những ngày khô ráo, nắng vàng có thể là lý do khiến hoa sữa Hà Nội  năm nay nhiều hơn và đẹp hơn hẳn mọi năm. Khi thì man mác, khi thì nồng nàn, mùi hoa sữa lan tỏa khắp các ngõ ngách Hà Nội.

        Một nửa Hoa Sữa do người Hà Nội trồng. Còn nửa kia do chim trời Hà Nội gieo hạt.

        Cây hoa sữa đầu nhà tôi 5 năm trước không trồng tự nhiên mà mọc. Hẳn do chim. Cây hoa sữa bên cửa sổ nhà chị tôi cũng do chim trời mang lại, 7 năm “điếc” năm nay bỗng sáng bừng.


Hoa Sữa Đường Ven Hồ (Hồ Tây) - 5 năm tuổi - Đoạn gần Chùa Sải


Hoa Sữa Hồ Thuyền Quang - Đầu Đường Nguyễn Du-Dân chúng treo đèn lập lòe trên cây


Hoa Sữa Hà Nội 17.11.2011


Một cây Sữa nhiều tuổi bên Hồ Tây - Phường tranh thủ mắc loa - Nhà hàng treo biển

       Hoa Sữa đặc biệt thơm về sáng sớm và đêm. Biết giải thích sao đây. Hoa nở nhờ mặt trời. Nhưng chỉ khi mặt chưa chói lọi hoặc đợi khi mặt trăng lên thay mặt trời hoa sữa mới ngát hương.

       Hà Nội là đất của hồ và hình như hoa Sữa hợp hơn cả với hồ. Vậy nên Hà Nội là đất của Hoa Sữa. Có lẽ mùi hương đậm đà, đôi khi hơi đậm của Hoa Sữa nhờ cái mênh mang, lai láng của nước đã trở nên dịu dàng, thoang thoảng và da diết hơn. Không phải ta “bênh” hay quá khen Hoa Sữa Hà Nội. Ở Đồng Hới (Quảng Bình) và cả đâu đó tận trong Nam Bộ người ta cũng trồng cả phố Hoa Sữa. Thế rồi chính cư dân ở những nơi này đã phàn nàn về sự quá tải của loài hoa này. Phải chăng vì Đồng Hới thiếu hồ?

       Hoa Sữa thật hòa hợp với Hà Nội. Khi còn non trẻ cây hoa thẳng thắn, lá cành xanh tốt và không nhiều lá dụng như cây Bàng, không quá rậm rì như Xà cừ. Chúng bổ sung cho Bàng cho Sấu. cho Xà cừ. Khi đã trưởng thành và cổ thụ chúng trở nên gân guốc, khúc khỷu, tay chân hợp lý vì không quá rườm rà. Chúng đẹp như sắp đặt. Đẹp như những bon sai khổng lồ.

       Cũng phải thú nhận rằng đôi khi, như đúng lúc này, nếu đi cả một con đường dài quanh Hồ Tây xanh mướt Hoa Sữa đôi khi ta có cảm giác hương Sữa bị “vống” lên đến hắc. Nhưng có sao đâu nhỉ. Người Hà Nội hình như còn khó tính. Người đẹp mà không có cá tính, đôi khi không có khiếm khuyết thì còn gì là thú vị. Hoa Sen, Quốc hoa chứ gì, thì chẳng vô địch chóng tàn đó thôi. Rồi Hoa Quỳnh chỉ rình nở lúc ta đang giấc nồng v.v. Người Hà Nội, vì sẵn Hoa Sữa, nên hay ngưỡng vọng tận đẩu đâu nên nhiều khi đối xử với Sữa lúc hờ hững, lúc khắt khe. Người ta than phiền Hoa Sữa quá nồng nàn. Sự nồng nàn đôi khi là cứu cánh cho sự tồn tại. Hà Nội còn có quá ít thứ để mà chiêm ngưỡng và tự hào. Sau sự “đi rất xa” của Cốm Vòng, sau sự biến mất của Bàng, sau sự nhạt hòa quên lãng của Sấu, Hoa Sữa càng lẻ loi lưu lại với danh tiếng Hà Thành. Có thể Sữa còn tồn tại vì sự nồng nàn của mình?!

        Biết đâu rồi đây chính Sữa sẽ gợi ý cho Hà Nội nghĩ lại và làm đẹp mình một cách thiên nhiên.  Để đẹp và thân thiện hơn, Hà Nội không nhất thiết phải xây cả trăm tòa nhà chọc trời sáng lòa mà có thể chỉ cần qui hoạch và trồng thêm nhiều cây, nhiều hoa. Một thành phố cổ kính đủ cả bốn mùa và căng đầy nắng gió sẽ là mảnh đất không thể thích hợp hơn cho một thành phố Xanh và Hoa thơ mộng. Ta mơ rồi Hà Nội sẽ có thêm các phố mang tên các loài cây, loài hoa. Phố Cơm Nguội sắc vàng xốn xang, Phố Bằng Lăng ngây ngất tím, Phố Bàng xanh ngát mùa hè, lá đỏ xào xạc mùa đông. Rồi Phố Phượng, Phố Sấu, Phố Thàn Mát…và đương nhiên, Phố Sữa thấp thoáng ven hồ…Hà Nội đã có các phố “Hàng” nổi danh nay thêm các phố “Hoa” lại càng độc đáo. Tại sao không nhỉ? Anh hùng tên phố có thể chỉ là nhất thời nhưng phố mang tên “Hoa”, tên “Hàng” sẽ còn mãi… Chỉ với phố hoa, Hà Nội sẽ đẹp lên 10 lần hiện tại. Cũng chỉ phố hoa, không cần ăn vốn ODA đầu tư è nợ, Hà Nội đã đủ làm say lòng du khách. Có chăng, chỉ cần những người có trách nhiệm yêu Hà Nội và lắng nghe những người yêu Hà Nội…

 
Một năm có một tháng để mà đón, mà nhìn ngắm, mà hà hít, mà tận hưởng, mà nhớ về Hoa Sữa. Chợt nhớ họa sỹ Thế Duy, một người bạn với cây đàn ghi ta, một nghệ sỹ đa tài nâng niu những hoài niệm bồng bềnh về Mối tình đầu Hà Nội: “…Ngày xưa, tôi thầm yêu một nàng thiếu nữ. Tóc em dài như gió mùa thu. Ngày xưa, khi Hoa Sữa thơm ven mặt hồ…”. 
Thế Duy ngẫu hứng và say đắm duy nhất một bài. Không rõ vì sao cho đến giờ anh không viết thêm bài hát nào nữa?
       Giá gửi được một chút hương Sữa cho những người bạn đang lưu lạc khắp bốn phương trời!


                                                                                             Đỗ Huân 18.11.2011

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

* KHÔNG CẦN THÀNH SỐ 1

                         Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây         

Khắp nơi sốt sình sịch về "Ngày Số 1" (11.11.'11).

Nhớ lại mấy hôm trước có người bạn gửi lời bài ca khuyên ta hãy là chính mình và không nhất thiết luôn phải oách nhất, phải là “Số 1”. Bài thơ dài lòng vòng quanh vài ý sau:

Nhà thơ:
"...Không cần phải trở thành số 1
Vì từ khi sinh ra đã là một loại hoa đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần cố gắng cho nó nở thật đẹp..."

Để góp vui nhân “Ngày Số 1” Gà phịa ra đây một vài “Không cần phải là số 1” khác với lời thơ có cánh trên. Hy vọng mấy người bạn không coi đây là sự báng bổ thi ca. 

Nhà truyền giáo:
Không cần phải trở thành số 1
Vì trên đời chỉ có Chúa là  quyền năng đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần nước Thánh Chúa ban nó nở thật đẹp

Nhà độc tài:
Không cần phải trở thành số 1
Vì trong mắt thần dân li ti ta quyền sinh, quyền sát đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần gieo nó dưới chân ta nó nở thật đẹp

Cán bộ phòng chống HIV:
Không cần phải trở thành số 1
Vì nhiễm bệnh đều chết như nhau bởi virus HIV đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần đeo bao cao su nó nở thật đẹp

Cán bộ đoàn:
Không cần phải trở thành số 1
Vì đã default “Cánh tay đắc lực” của Đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần nhuộm màu đỏ nó nở thật đẹp

Giáo viên giáo dục giới tính:
Không cần phải trở thành số 1
Vì 13-14 tuổi đều “hành quân” đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ cần chăm CareFree & Kotex nó nở thật đẹp

Ăn mày:
Không cần phải trở thành số 1
Vì vua ăn mày vẫn ăn mày không đặc biệt only one
Mỗi người đều mang trong mình một hạt giống khác nhau
Chỉ tư cách ăn mày sẽ được ăn mày nó nở thật đẹp.

Đỗ Huân - 11h11' p.m 11.11.'11 (Giờ Hà Nội)

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

* GÀ TẬU TRỨNG VÀNG

               Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây         

                                                                                           

Ông không biết đến vàng cho tới tận 55 tuổi.
Ông vốn là người ăn to, nói lớn và lắm tài lẻ tẻ. Vợ mất sớm, ông ở vậy nuôi hai con ăn học. Dù ngoài 50 ông vẫn được nhiều cô thầm yêu, trộm nhớ. Có bà bỏ bễ cả chồng con, một mực theo đuổi ông. Nhưng rồi không may ông ốm nặng vì đường tiêu hóa, phải cắt bỏ nửa cái dạ dày. Người tọp chỉ còn bộ khung. Kinh tế cũng vì vậy mà sa sút. Các cô, các bà giờ đi đâu cả.
Khi đứa con cuối cùng lập gia đình ông thấy mình hụt hẫng. Ông muốn có bạn đời. Nhưng việc đó thật không dễ đối với một người mà sức vóc và tài chính đều có vấn đề. Sau 2 năm trời trăn trở, cuối cùng nghe mách nước, ông quyết định phải làm mới mình để mong có bạn tâm giao.
Số tiền dành dụm ông vung hết cho nhuộm tóc, sắm com lê, giày tây và thật nhiều vàng. Đồng hồ, kính, bút, bật lửa, nẹp cavat, nhẫn…đều vàng. Dây chuyền vàng ông đeo dễ đến vài cây có kích thước một sợi thừng. Dưới ánh đèn sàn nhảy, ông nổi bật nhờ từ kính đến giày đều long lanh chói lòa như hoàng tử “Một nghìn một đêm lẻ”. Dù có vẻ sến nhưng hiệu ứng vàng có tác dụng ngay. Hà Nội giờ giống Sài Gòn, càng sến càng được việc, ít nhất là trên sàn nhảy. Một khung xương đồ sộ lóng lánh ánh vàng cùng vẻ ngoài thật thà, sởi lởi khiến mỗi lần nhạc nổi lên, các cô, các bà bâu quanh ông chi chít. Có những bà son phấn đầy đặn, vàng, ngọc phủ quanh mình còn nhiều gấp mấy lần ông. Người ta thì thào rằng ông là đại gia, công ty, bất động sản vương vãi khắp cả nước rằng ông góa vợ và đang có ý tìm người “nâng khăn sửa túi”.
Thế nhưng ông không kết bà nào mà vướng vào một cô gái trẻ có độ tuổi xấp xỉ con mình. Cô này công nhận hút hồn. Vòng một siêu hạng như được kích bằng cặp bưởi da xanh. Đôi mắt đa tình ướt như mắt thỏ. Mười lăm năm “gà trống nuôi con” ông thèm bộ ngực này, cặp mắt này. Ông ngây ngất quấn quýt cùng cô gái trẻ. Ngoài sàn nhẩy họ nhìn nhau, ôm nhau như điện giật. Nhẫn vàng lung linh trao gửi. Một trẻ một già. Một nhan sắc, một “đại gia”. Đôi uyên ương ríu rít bên nhau khiến người người trầm trồ.
Rồi đúng như thiên hạ dự đoán, chưa được một năm thì cô gái bỏ ông mà đi cùng với đám vàng lỉnh kỉnh của ông. Nàng chỉ chừa lại cho ông con đồng hồ vàng. Con này vốn do một ông anh họ có nhà ở phố Đỗ Hành mê vàng để lại cho ông với giá hữu nghị. Không rõ nó có là đồ xịn?
Giờ thì người ta thấy ông về ở cùng cô con gái trong một nếp nhà có phần chật hẹp ở một con hẻm nhỏ. Điều lạ là hai đứa con ông không lấy đó làm buồn. Ông cũng không lấy đó làm buồn. Không vàng, không nhảy đầm, hàng ngày ngoài hai buổi phim và chơi với các cháu, ông chỉ lặng lẽ tưới vặt mấy chậu cây cảnh trên nóc nhà.
Nhiều người bỉ bai ông không thương con cái.
Có người chế nhạo ông dại gái.
Còn ông chỉ thỉnh thoảng mủm mỉm cười.


                                                 Đỗ - Gà viết sách Gà - 11.2011