10 A là một cái nồi


10A là một cái nồi

Con Cóc bởi Nguyễn Ngọc Châu, Trần Nguyên Châu, Lê Xuân Hà, Trần Thị Hạnh, Đỗ Huân, Nguyễn Liên Khánh, Nguyễn Phương Liên, Trần Thị Phúc, Trần Thanh Thắng và các trò khác…


Thẩn thơ trong lúc tâm thần
Nhiều câu vô nghĩa, gieo vần cho vui
10A hẳn một cái nồi
Vừa cài rá đỗ, vừa xôi, vừa chè
Mùa thu mưa lại lê thê
Mở nồi thương nhớ đỗ, chè, rá, xôi…


1
Trên hoang mạc, dưới vẫn ngon
Tư cách đạo đức lại còn hơi hay
Nếu bầu lãnh tụ kỳ này
Châu, Uy, Hùng Tưởng trúng ngay lần đầu.

2
Xuân Hà tư vấn đầu ngành
Đầu có nhiều sỏi, chê anh Nhật lùn
Chú này tính khí hơi “Kool”
“Stent” mới đặt cười ròn Liên Xô.

3
Chú Khánh giờ ở nước Nga
Xưa không nhịn được sinh đà tảo hôn
Tâm tư tình cảm có ồn
Vui chơi có thưởng chú luôn xôm trò.

Hạnh Phúc hai giọt nước đầy
Giọt không, giọt lại có ngay đồng tiền
Xốn xang hai đứa bạn hiền
Thương nhau từ thủa mới lên chín, mười.
Hạnh Trần có phép thần tiên
Ung thư gõ cửa sợ liền đi ngay
Lang quân Trần Hạnh cực hay
Với 3 xu rượu, thơ dày trăm trang

6
Phúc Trần hậu duệ Vua Trần
Cả đời cống hiến cho quân đội nhà
Kính đêm mới chế được ra
Ngày vui Phúc mở cho bà con xem.

Cháy nhà thì kệ cháy nhà
Máy Hùng đã tháo cứ là để nguyên
Chủ nhà hỏi, chú cười duyên:
"Hỏng hơi bị nặng cần thêm ít ngày…”

8
Cưỡi duyên con Sô lếch mù
Chú là Hoa Lộc gật gù Hàng Gai
Quần là, áo lượt, lắm tài
Cười duyên một cái, hàng dài chị em.

9
Chú Bằng mơ mộng một thời
Năm 27 tuổi đổi đời lên duyên
Súng săn chú nạp đạn liền
Huân còm ngồi xổm một viên vào đùi.

10    
Chú Hòa King của ba hoa
Xưa làm cho địch nay đà về hưu
Rượu Tây nhà chú hơi nhiều
Uống xong là chú lại điều được ngay.

11
Chú Châu bộ đội một thời
Vào sinh ra tử nay ngồi vểnh râu
Comple cavat rất ngầu
Trừ làm xe đạp, còn đâu cũng sành.

12
Chú Uy đại tá, lương cao
Mê làm tên lửa bắn vào...Tây nguyên
“Nhạc vàng, nhảy tuýt” có duyên
Chị em trong lớp cứ rên vì tình.

13
Chú Thắng rủ rỉ rù rì
Diện áo đại cán cái gì cũng hay
Hai mươi năm lẻ một ngày
Im hơi lặng tiếng bỗng nay rộn ràng.

14      
Trần Tràng mới được thay gan
"Con chim xanh" mệt, có làm gì đâu
Nhà hàng đã chủ từ lâu
Công dân Tây Đức, lâu lâu lại về.

15    
Huân còm bụng ỏng, lưng còng
Lìu tìu mơ mộng thực không có gì
Một ngày dễ chú ra đê
Vì nay dở chứng chú chê đủ điều.

16      
Truyền nhân Nguyễn Huệ đây rồi
Chú Quang Trung mới tuyệt vời làm sao
Thần hộ mệnh xuống thì thào:
“Hồng chuyên như chú đáng vào Trung ương”

17    
Hiền Châu đích thực gái hiền
Lấy thằng nát rượu vẫn nên cơ đồ
Chính chuyên, tần tảo, ngây thơ
Năm mươi sáu tuổi vẫn mơ bao thằng.

18 
Hồ Hoa họ với Cẩm Đào
Lả lơi lúng liếng thảo nào yêu hoa
Phong lan thơm ngát một nhà
Thằng chồng được cả thế mà chưa ngoan.

19
Thanh Phương liệt nữ 10A
Có tài tổng quản, có nhà to cao
Long lanh lúng liếng gọi chào
Nhiều chú tử nạn, vui sao đâu mà.

20   
Chú Đạo người nhỏ gan to
Có con vợ khủng cùng lò rượu ngâm
Hành tung Đạo sỹ âm thầm
“Ung thư, kém đẻ, anh cầm xong ngay”.

21
Vừa Tài vừa Đức choắt người
 Mắt nhìn sâu lắng, hay cười vu vơ.
Tên anh ai cũng nằm mơ
Có Tài có Đức bây giờ ở đâu?

22  
Kim Vượng quê ở Liễu Giai
Rách giời rơi xuống có tài đong đưa
Đường dài cắp cặp năm xưa
Nhớ đôi bím tóc sớm trưa lại thèm.

23   
Trung Dũng mũi tịt lừng danh
Lấy con vợ đẹp nay thành biệt tăm
Trời Hung một cõi xa xăm
Hỏi rằng nay chú ăn nằm ra sao.

24   
Văn Bình số chú an nhàn
Dị nhân, ngũ đoản nên làm quan to
An ninh được cái chú lo
Bà con cứ việc ngủ khò ngày đêm.

25
Trên trời có đám mây xanh
Ở dưới hạ giới có nhành Tuyết Mai
Cô nàng mắt ướt, tóc dài
Nỗi niềm bao kẻ ngóng hoài Paris.

26     
Nàng Bùi Minh Thị Thu An
Nhờ thị sổ điểm của chàng cực to
Hiền lành, tha thiết, cả lo
Ghen thằng vớ được một kho chuyện tình.

27
Thịnh “Gù” bóng lộn lồn lồn
Hát “3 lẻ 7” giông cồn nổi ngay
Một thời ca hát mê say
“Sao đêm...” gió giật lăn quay cả đàn.

28
Ngọc Châu thực gái chính chuyên
Cái váy thì ngắn, cái duyên thì dài
Bao năm cuộc sống miệt mài
Bỗng ngày gặp mặt nhớ hoài cái duyên.

29
Trọng, Thu mắt híp nỗi niềm
2 chú tử nạn sao quên dễ dàng
Bùi ngùi thắp lại nén nhang
Nhớ về phù hộ cả làng 10A.

30
Yến “Tây” nhưng nỗi nhớ ta
Cô nàng hiền dịu mắt là hơi tây
40 năm nhỡ 1 ngày
Gặp nhau thổ lộ một bầy nhớ nhung.

31
Vân Thanh lớp trưởng đầu tiên
Vì hơi cứng tuổi đi tiền tuyến ngay
Thời gian đã quá vạn ngày
Nhớ nhau, ai tỏ giờ này anh đâu?

32
Trúc xinh, da trắng, má hồng
Cho ta được hỏi: “Có chồng hay chưa?”
Những năm đèn sách ngày xưa
Sao chú không dám đến thưa cùng nàng?.

33  
Phương Liên liệt nữ trời Âu
Một thời sóng gió biết đâu mà tìm
Nhân duyên tìm lại nhân duyên
Bạn hiền gửi gắm bao niềm nhớ thương.

34         
Chung “con” bỗng bị rách tai
Máu be bét chảy bởi tài chú Ban
Chú Ban toe toét cười tràn
Cười tràn xem lũ bạn hàn tai Chung.

35   
Thục Hiền gái hot Thủ đô
Vì quá xinh đẹp không vô được Đoàn
Gặp thằng cán bộ liếc ngang
Hôm sau đã thấy đàng hoàng vào ngay.

36  
Tuyết Hoa gái đẹp 10A
Thật lòng bình chọn phải là hoa khôi
Bao chú tiếc ngẩn cuộc đời
Buồn Hoa bạc phận bỏ người ra đi.

37        
Nhớ thời có một Lan Hương
Người hơi thấp bé mắt luôn rộn ràng
Rộn ràng mắt đảo sang ngang
Sang ngang là để kiếm chàng copy

38  
Mơ màng thêm một Bình Hương
Có đôi sam tóc, trán thường rất cao
Thị ngồi gần cửa ra vào
Thầy cô cho điểm là nhào sổ ngay.

39   
Bỗng nhiên chú Tín hiện ra
Chú này đá bóng nhớ là cực hay
Rồi thêm chú Ánh môi dày
Đầu to như thể cối chày giã cua

40 
Hoan hô chú Lại Mạnh Hà
Một lúc cưa đổ đến ba gái liền
Chú tài chém gió liên miên
Chém 10 phát trúng tất nhiên 1 lần.

41
Chú Hoàng Dũng tận Quảng Nam
Vượt ngàn cây số ra làm bí thư
Hạt giống đỏ, đất tù mù
Làm đến chức Huyện, chú ù về quê.

42     
Thanh Bình mắt xếch Quan Công
Ăn to nói nhớn đi tông gan gà
Chú Bảo đỏm dáng nhà ta
Diện dép nhựa trắng đúng là tay chơi.

43      
Xuân Thành chú bé tí hon
Đôi mắt ngơ ngác như hòn bi ve
Trên đường sơ tán trở về
Chú bị xe húc đâm què hai chân.

44        
Nhớ rồi có một nàng Vân
Nhà ở đâu đó như gần Hale
Một lần thị ốm lại nhà
Tính ra cũng đã 13 năm rồi.

45   
Trịnh Bình hay đỏ mặt cười
Tuy mặc áo lính vẫn mười điểm duyên
Thanh Bình cũng gái chính chuyên
Tuy con ông cốp vẫn hiền như ai.

46
Tiến “Thỏ” mặt nhỏ hay cười
Có cùng một cạ Long “ruồi” hay không?
Miên man lại nhớ chú Công
Trước chân bị thọt, sau không việc gì.

Mùa thu nhiều lá vàng bay
Ngồi ngơ ngẩn nhớ đến đây kịch tầu
Vẩn vơ chúng bạn nơi đâu
Có thiêng thì nhớ gọi nhau tìm về...

47
Lời cầu cứ tưởng tù mù
Ai ngờ thấy chú Lâm “Gù” hiện ra
Chú này có máu thương gia
Mơ làm mỳ chính cho bà con xơi.

48 
Chu Bình hậu duệ Chu Công
Kinh bang tế thế giỏi không phải bàn
Gái ngoan bận cán bộ đoàn
Gái xinh gi gỉ của nàng cũng xinh.

49
Bích Hà vốn sợ máy bay
Ở dưới hạ giới lại say tàu bò
Nhớ thời còn học Liên Xô
Sao ta không bỏ hững hờ, say nhau.

50
Việt Hùng movie star
Cặp da cực đẹp, áo là trắng tinh
Nhớ thời đi học rập rình
Huân, Uy, Hùng với cô mình Vượng Kim.

51         
Chú Thanh Nhàn Odessa
Báo thù nhiều quá phải qua nước này
Công an thổi, chú phẩy tay
ngoáy mông một cái, lăn quay ra cười.


52
Hảo cao, có dáng gầy gầy
Làn da bánh mật, tóc dày tết đôi
Khác người, mắt một mí thôi
Trắng răng, miệng rộng ăn trôi khế dầm

53  
Nhớ ai như nhớ mặt trăng                                  
Nguyệt cười thoải mái khoe răng trắng ngần
Tính hơi bẽn lẽn tần ngần
Mắt to thu hết muôn phần nước non

54   
Nghiệp văn, Thư đã dính rồi
Toán lý nàng vất, trau dồi viết văn
"Người đàn bà tuổi Bính Thân"
“Một đêm như thế" bần thần nhiều đêm.

55 
Hòa “Ruồi” to cái nốt ruồi
đậu ở trên mép trong người thì không
ngoài giờ học chú ngồi trông
đống quần áo hỏng chú "mông" không thành.

56
À quên Quân “gái" đây rồi
hoá ra cũng ở trong nồi 10a
khi xưa chú cũng hay ra
trêu bác Cả Trọi, nay nhà ở đâu...?


Thu Châu, Minh Thúy, Minh Hằng,
Kim Loan, Thu Thảo, Bách Bình, Hải Châu
Bích Ngân, Thị Nội hàng đầu
Ngọc Anh, Nga, Bắc, Vinh sau tới liền
Thị Dung đăng ký đầu tiên
Việt Hương đang vội trên đường tới đây

Mùa thu, mùa để ba hoa
Vài dòng con cóc gọi là cho vui
10A thực một cái nồi
Để cài rá đỗ, để xôi, để chè…

                                                                                        11.201211 và sau đó…



10 A LÀ MỘT CÁI NỒI
10A - NIỀM VUI HÀNG HIẾM


khanhnglien@gmail.com; Tran Thanh Thang; chauly84@yahoo.com; le ha; tuongthanhhung@yahoo.com; hoa_quang_nguyen@yahoo.com; Dao Hang Quat; dohuan@netnam.vn
hoaloc246@ymail.com
; vinhbang56@gmail.com; trannguyenchauchau@yahoo.com.vn; Le Minh Chau; tran thi hanh; Hoa Hothi; Phuc Tran Thi; L N;
mbichha@gmail.com; Buiminhthuan@yahoo.com,

dohuan@netnam.vn
Tài tình đích thực chú
Buôn gian, bán lận chú hô nhiệt thành
Đông Tây Nam Bắc loanh quanh
Một ngày nắng đẹp chú quành về chơi.

Chú Hòa don dỏn dòn don
Ngày xưa bé choắt sau ngon nhất nhà
Có con em gái tên Hoa
Lấy thằng Châu hói thật là đẹp đôi

L N
Phương Liên thương nhớ Tràng lông
Bông lơn gọi hỏi vì không biết gì
Trần Tràng đàn sáo vẫn si
Mê ngày thông với những gì “Liên thông”

Tran Thanh Thang

Nhớ mong
Cảo thơm lần giở "cái nồi"
Bồi hồi nhớ lại cái hồi ngố ngây,
Nhớ trường nhớ bạn nhớThầy
Nhớ cậu, nhớ ấy, nhớ mày nhớ tao!
 Sắp rồi răng móm phều phào
Chỉ mong sớm có luc nào tập trung,
Chém gió, đốt pháo đùng đùng
Hàn huyên thổ lộ nỗi lòng cùng nhau
Hè ơi xin hay đến mau...

TỰ NHỦ

Hòa trong đám bạn ngất ngây
Cùng viết nhăng cuội cho ngày ngắn đi.
 Ngắn đi mà để làm gì
Chỉ càng gần cõi "có đi không về".
Thế mà vẫn viết hề hề
Để cùng quên phút vợ chê, sếp rầy.
Người cao là bởi đi giầy,
Người khôn là bởi có đầy người ngu.
Nụ cười khi tuổi sang thu
Giống như cánh võng đánh đu giữa đời.

LỚP MÌNH
Lớp mình là lớp Thạch Sanh,
Kể hoài vẫn sót vài anh, vài nàng.
Ước gì có chiếc chuông vàng
Rung rung, cả lớp xếp hàng ra ngay.
Cái thủa ấy, chửa biết say
Lơ lơ cái mặt như chày giã cua.
Buổi chiều tiếc buổi ban trưa
Mấy chục năm tiếc tuổi xưa học trò!
Thằng tôi ngẩn ngẩn, ngơ ngơ
Nửa như muốn nói: bây giờ tiếc ai?

Bờ- ra- vô, Bờ -ra- vô
Khai thông huyệt đạo, chú Gô phất cờ.
Nỗi niềm dào dạt vỗ bờ
Đẩy con đò nhỏ chở thơ xuôi dòng.
Thơ ngon như lúa trổ đòng
Đợi ngày gặt hái thỏa lòng ai ai!


1.
Phương Liên, nữ du hành vũ trụ 10A đầu tiên, một "Nữ cóc" thổ lộ về chú Tràng trong bài thơ mới nhất:

Ngẩn ngơ nhớ bạn Trần Tràng
Hỏi thăm ai biết số Tràng hay không?
Cuối tuần ít việc lông bông
Tay liền nhấc máy liên thông với Tràng.

Khổ thơ ý nhị này của Phương Liên có thể được diễn nôm như sau:

Phương Liên thương nhớ Tràng lông
Bông lơn gọi hỏi vì không biết gì
Trần Tràng đàn sáo vẫn si
Mê ngày thông với những gì “Liên thông”

2.
Văn đàn Việt Nam vừa chào đón một ngôi sao sáng là chú Khánh. Thơ chú chân thật, ngay ngắn cả trong nỗi nhớ bạn bè (Nhớ trường nhớ bạn nhớ Thầy; Nhớ cậu, nhớ ấy, nhớ mày nhớ tao!) Nhớ như chính nỗi nhớ(!), thật và da diết đến thế là cùng. Nhưng cái đặc biệt làm nên nét riêng thơ chú chính là khả năng dự cảm không thể sinh động hơn. Khi chú viết: "Sắp rồi răng móm phều phào" bạn bè chú lập tức thấy rõ mồn một bóng hình mình và các "móm ông, móm bà" trong ngày hội ngộ. Một dự cảm có sức lan tỏa đến ...phều phào!

3.
Chú Thắng thì sẵn là một kỳ tài. Nhẽ ra chú phải được vinh danh là 1 trong "50 Người Tiên phong Việt 2012" vừa được phong tặng và hiện đang nhâm nhi sâm banh ở Tuần Châu. Ít nhất ta thấy chú còn xứng hơn thằng đại gia họ Trương fpt làm cổ phiếu ta còn mớ giấy lộn và tay anh hùng thời kỳ đổi mới họ Hoàng Vình đang phổng mũi vì kéo về ASIAD, thứ mà đ'eo ai buồn làm làm trong thời kỳ khủng hoảng trừ một xứ anh hùng vừa ngu, vừa sến. 

Thơ chú hay không chỉ vì khả năng biểu cảm, uyển chuyển bất ngờ mà còn bởi nó dầy đặc các ẩn dụ khiến một bài thơ của chú luôn giống một bãi mìn. Bãi mìn này khiến các bạn chú luôn tự hào mình là những công binh giỏi! Ví như 2 câu thơ trứ danh của chú:

Người cao là bởi đi giầy,
Người khôn là bởi có đầy người ngu.

có thể thể hiểu nhiều cách, ví dụ có thể diễn nôm, tuy không thể hay bằng:
Thấp người bởi bỏ chân giày
Ngu đần chắc hẳn do đầy người khôn

Hoặc mon men:
Lênh khênh bởi tại kéo chân
Thông minh bởi tại ngu đần khắp nơi.

Có đề xuất là những vần thơ không trực tiếp nói về một cô chú 10A cụ thể sẽ được lưu lại trong phần sau của tập con cóc, giống như chỗ trong Sổ cảm tưởng triển lãm hay trong Sổ tang của một đám ma. Sao đâu! Tất thẩy đều vui!

dohuan@netnam.vn
Trở lại với cái nồi. Sáng qua trước khi dời Hà Nội mở máy thấy màn hình đen kịt ruồi bâu: ruồi thư và ruồi thơ. Cóc nhảy, bướm bay, tiên lượn, gà quậy, tiên vờn cóc, cóc cõng tiên, cóc tiên mân mê, quyến luyến tập huấn, lễ hội. Nể trí tưởng tượng của 10 A. Thực còn vượt xa phim Avata. Cũng thấy nhiều tâm sự cao trào và cảm động ví dụ như của Ph.L. Đọc thấy đầu óc lập lòe, rất kích hoạt và thú vị.

Nhưng cũng thấy các cô chú còn nghiêm trọng vụ dọn vườn. Cóc nhảy ra, nhảy dô loạn xị ngậu, ai dọn ai đâu. Có chăng nhặt lăng nhăng mớ rau tập tàng trong cái nồi 10ª để kiếm bát canh láo nháo xì xụp cho vui và ấm bụng. Sự nhặt nhạnh này chỉ để chọc ngoáy, khích bác với định hướng XHCN là lấy vui nhộn làm trọng, phạm húy là đương nhiên và bốc phét là căn bản.

Có lẽ, theo sáng kiến chú Khánh nên dành thời gian tập trung, cải tạo và đưa lên mạng các ba hoa chích chòe để ai ai cũng có thể đọc, comment và bị ...chọc giận!!! Vấn đề là thời gian.

Hôm nọ Ph. Liên có nhớ ra chú Thanh Nhàn vui nhộn ở Ngã Tư Sở, Chú Khánh lại bồi thêm hồi ức về chú Nhàn chân ngắn, lưng dài hay diễn vở “Từ Odessa tới” trong “Những kẻ báo thù không kể bị bắt”. 40 năm nay bỗng chú hiện về nét đanh, nét đỏ. Tuy nhiên, thử mấy dòng mà chưa ưng ý. Trình thơ chắc còi. Chắc phải nhờ chú 3T, chú Khánh, PL và các cóc ra tay:

Yêu đời nên chú Thanh Nhàn
Thanh nhàn nên chú cười vang tít mù
Tít mù chú đạp vù vù
Vù vù sang tận xứ mù Odessa

Yêu đời nên chú Thanh Nhàn
Thanh nhàn nên chú lan man cười hoài
“Báo thù” chân ngắn lưng dài
“Từ Odessa tới” có giời bắt ta.

Ngã Tư Sở có Thanh Nhàn
Đạp xe một mạch tận sang Odessà
Đạp sang rồi lại về nhà
Về nhà vì thấy phiền hà, lại sang.


Thông báo chú 3T
Huân Gà tuy thân ở xa
Nhưng lòng vuỡn ở vườn nhà mới kinh
Tay ôm lap-top rập rình
 Bắt sâu, tỉa lá, bón cành ớt (chỉ) thiên*
*- dân VN hay bón phân gà (tươi) cho cây ớt

khanhNguyen
Việt Hùng đang ở miền Nam
Buôn gian bán lận hay làm chi chi... 
Nhớ thời đói bụng, đói nghe
Ôm nhau quằn quại Sorrento


2012/11/21 <thang0811@gmail.com>
Nhắn chú Huân:
Chú Huân công tác đường xa
Cỏ cao lút ngút, vườn nhà rối tinh
Như gà hóc phải cái đinh
Mong "thằng bồi bút" như đình mong đa.
Bao giờ trở lại Bắc Hà
Để ta tiếp tục chọi gà mua vui ?
Bích hà học cạnh trường ta
Năm năm học chỉ gặp ba bốn lần
Giờ nghe bạn ý đã thành
Phu nhân của 1 cậu Phần -Lang-Sa

Bích Hà giờ ở Tu-lu
Rảnh rang, không việc, ngắm thu một mình.
Hỡi ai lưu luyến bóng hình,
Làm ơn thăm hỏi cô mình bên Tây!

2012/11/19 <thang0811@gmail.com>
Thư gửi tiên say:
Tiên thường tỉnh táo lướt mây
Sao nay bỗng gặp tiên say giáng trần !
Cóc mong da dẻ bớt sần
Để cõng tiên tới dự phần liên hoan
Đủ chè, xôi đỗ, chu toàn
Tiên, tiên, cóc, cóc, lại hoàn như xưa !


Thư gửi Dọn vườn:
Dọn vườn cứ việc dọn vườn
Thơ anh đầy cỏ, nỏ thương người làm,
Cỏ tranh, cỏ gấu, rau sam,
Thêm hoa cứt lợn...liệu kham mấy ngày ?
Như vườn vắng chủ bấy nay
Cỏ ThƯƠNG, cỏ GHÉT, chắc đầy nhiều bao !
10A, mảnh đất thủa nào
Nhành MAI, cây ĐỖ đã cao hơn người !
10A: Dọn vườn và khảo dị
Xưa Văn Nghệ có "Dọn vườn"
Nay 10A có Huân còm tỉa tra
Bứng lên, hạ xuống, nhặt ra
Vài từ nhét chỗ khác là lại ngon
Đọc xong cả mớ cười giòn
 Giật mình chắng nhớ lẫn lộn của ai!
he he

phuong_lien56@yahoo.de

Subject: Re: 10A - LÀ MỘT CÁI NỒI

Hu hu, đúng là hu hu. Tiên say , tiên tỉnh, tiên cũng chẳng biết nữa. Đang dọn cỏ vườn nhà, say sưa mấy vần Hiphop, tiên chợt vô tình lướt sang vườn kẻ khác. Phạm húy!
Các sư phụ dạy bảo thật sáng suốt. Đệ tử  sẽ theo đường "dẫn dụ" của các sư phụ. Nếu các sư phụ thấy "tung ra đại trà" được thì hãy cắt làm đôi rồi cho các giá đỗ kia chí ít thì cũng thỉnh thoảng thấy bóng tiên thấp thoáng!!! Hi Hi! Chúc các sư phụ một cuối tuần vui vẻ!



khanhnglien@gmail.com
10A - LÀ MỘT CÁI NỒI

Cô tiên đang ở trên trời
 tội gị mà tụt xuống đời làm dân
quan tham kệ chúng, cóc cần
"Cóc" cần rặn được dăm vần hò lơ


Gửi bạn !(tung hứng thơ của LN)
Trang viết là của chúng mình
Viết vào để nhớ bóng hình của nhau
Bỏ qua thời sự năm châu !
Để trang viết mãi đượm màu 10A !

<
phuong_lien56@yahoo.de>

gửi nồi xôi, đỗ cùng nghị ông, nghị bà

Dọn vườn ư? Ha ha ha!
Ngươi sao dọn nổi cái đà tự nhiên
Hôm nay dọn được bao nhiêu
Mai kia trở lại còn nhiều hơn xưa
Như chống tham nhũng buổi trưa
Qua đêm đã thấy đất kia rậm rì
Quan khôn, dân dại, kẻ si
Triệt tham quan Việt, sao mi dám màng?

Hu hu

Sent: Friday, November 23, 2012 10:13 PM

Nghe nói, cuối tuần các chú thường tụ bạ liên hoan xôi chè, anh gửi các chú thêm một món tráng miệng(chú nào no quá rồi thì đừng ăn kẻo bội thực!):

 VỊ ĐỜI
 Có khen thì lại có chê
Trong đắng có ngọt mẩn mê vị đời.
Kể từ cái thủa sinh thời
Ngọt, bùi, cay, đắng, vẫn bơi cùng thuyền
Trầu cau ai gửi cõi tiên
Để ai được nhận nhân duyên kiếp này !
Vị đời như quả trên cây
Chưa ăn sao biết vơi đầy cõi dương ?
Nhọc nhằn, nhốn nháo đời thường
Mấy ai ngoảnh lại, vấn vương vị đời

he he
khong phai la viet theo chu de, ma la tap trung tap pi lu vao 1 cho  o cho do phan loai ra cho de cam nhan
tiep y tuong cua chu T:
Cái đầu nay đã về già
ung dung thư giãn để mà chờ thăng!

Chào các chú! Im hơi lặng tiếng quá, anh đành múa rìu một mình vậy. Đề nghị của các chú: tập trung viết theo chủ đề, anh thấy khó quá. Bởi nhẽ: cái đầu của mình bây giờ, tự mình cũng chẳng quản được. Thôi thì rơi ra cái nào nhặt cái đó, rồi nhờ chú Huân phân loại: hò vè, chính luận, hoặc tạp pí lù.v.v. Để diễn đạt rõ hơn, anh gửi các chú bài:
CÁI ĐẦU
Cái đầu là cái đầu tôi
Dầm sương, dãi gió, nắng nôi vỡ đầu.
Mẹ thường giả bộ lầu bầu:
Cái thằng hai xoáy cứng đầu khó nghe.
Nhác học, chỉ thích bắt ve
Tuổi thơ cháy những mùa hè thôn quê.
Cái đầu tôi chỉ biết nghe
Khi đàn dạo khúc Phu Thê rộn ràng
Đầu tôi giờ đã hết ngang
Quay theo cái cổ, chẳng màng đầy vơi.
Trải bao sóng gió cuộc đời
Cái đầu mỏi mệt chơi vơi vai mình
Giống như chú ngựa bất bình
Tự mình chẳng quản, chính mình chẳng hay
Cái đầu đâu phải chân tay
Ung dung tự tác chờ ngày thăng thiên !

thang0811@gmail.com

Ha...ha!
Yên tâm! Các chú yên tâm
Anh còn tỉnh táo, chưa hâm đâu mà
Dọn vườn là dọn kiểu gà
Khích nhau một tý để mà gặp nhau.
Mỗi ngày thư đọc vài câu
Cảm như bớt được nỗi sầu nhớ ai !
 cai chu 3T neu co thay nghiem trongj vu don vuon thi nghiem trongj
còn tao chỉ tức cảnh sinh tình, bản thân tao dạo này  tầm mắt méo mó, nhìn đâu cũng thấy chuyện buồn cười, gieo vần thơ cũng thấy buồn cuoi, vậy anh chi em cóc cụ và tiên nai đừng có phật ý nhé, kẻo không nó mất cái tinh thần tếu táo của 10A từ thủa "đi cày" của Ngoc Tảo mà chú 3T đã ghi trong nhât ký
tiếp chiêu:
Thanh Nhàn chân ngắn lưng dài
nhưng hơn khối cóc có tài ngoáy mông
mõm ngóe chú rập đùng đùng
khoe từ "xa" tới, "Ô" là "Đét-Sa"

Ai bảo làm thơ  là khổ ? Khánh mơ màng nghe chim hót trên cao!!!
Bờ- ra- vô, Bờ -ra- vô
Khai thông huyệt đạo, chú Gô phất cờ.
Nỗi niềm dào dạt vỗ bờ
Đẩy con đò nhỏ chở thơ xuôi dòng.
Thơ ngon như lúa trổ đòng
Đợi ngày gặt hái thỏa lòng ai ai!
                                            
2012/11/17 <khanhnglien@gmail.com>
Nhớ mong

Cảo thơm lần giở "cái nồi"
Bồi hồi nhớ lại cái hồi ngố ngây,
Nhớ trường nhớ bạn nhớThầy
Nhớ cậu, nhớ ấy, nhớ mày nhớ tao!
 Sắp rồi răng móm phều phào
Chỉ mong sớm có luc nào tập trung,
Chém gió, đốt pháo đùng đùng
Hàn huyên thổ lộ nỗi lòng cùng nhau
Hè ơi xin hay đến mau...

2012/11/17 <thang0811@gmail.com>
Được "cậu ông giời" khích lệ, nở nhiều thứ, liều mình bắn thêm phát nữa để đọc vui cuối tuần:

TỰ NHỦ
Hòa trong đám bạn ngất ngây
Cùng viết nhăng cuội cho ngày ngắn đi.
Ngắn đi mà để làm gì
Chỉ càng gần cõi "có đi không về".
Thế mà vẫn viết hề hề
Để cùng quên phút vợ chê, sếp rầy.
Người cao là bởi đi giầy,
Người khôn là bởi có đầy người ngu.
Nụ cười khi tuổi sang thu
Giống như cánh võng đánh đu giữa đời.

 
2012/11/17 Do Huan <dohuan@netnam.vn>
"Buổi chiều tiếc buổi ban trưa..." ý này ngồ ngộ, hay hay.
Mấy hôm rồi bận báo cáo, báo cầy rồi đau bụng đi ngoài liên miên nên không nghí ngoáy được, dù vẫn đọc đủ. Phục các cô chú con cóc nhanh như ngựa, vui tươi rộn ràng mà tâm tư, ước vọng, nhân tình thế thái vẫn đủ cả. Đúng là Tứ trụ cóc! Trí sỹ tài cao, tình thơ lai láng! Thật không hổ danh dòng giống 10A!

Nhưng rồi giật mình. Lũ gà qué, cóc nhái bọn mình da diết cái nồi, cái hũ tương mà nhớ tới chúng bạn nhưng có vẻ lũ này lại chẳng thèm để ý đến cóc nhái bạn chúng.

Hoặc là các email chúng cho mình là đều, hoặc là bản thân mình đểu và chã quá khiến chúng khong thèm chấp mà phản hồi. Đấy, chỉ thấy mỗi ả Hồ có chồng nhân phẩm vừa hồi từ "hư" sang "chưa ngoan" là phóng được vài dòng. Ngay cả đến các chú mau mồm, chuyên gia cướp diễn đàn như chú Xuân Hà, Quang Hòa, mà còn chẳng mảy may động thủ phản hồi thì hy vọng gì vào vợ chồng tay đại tá nhà Phạm Vũ vốn im như ...tên lửa Việt Nam, hay chú Tưởng, chú Đạo lấy cười xinh làm trọng. Như vợ chồng chú Phạm Vũ, ta làm đủ trò chọc giận chúng, post cả ảnh dìm hàng chúng thế mà đến cái nhếch mép cười ruồi chúng cũng quyết không ban phát. Cay mũi quá!

Hay là mình chỉ toàn vu vơ lời lẽ khuất tất về những cô chú khuất nẻo như Trần Tràng, Bích Hà, Thanh Nhàn ...mà quên mất những chú 10A đang sống nhăn răng với những tiềm năng hài hước vô tận, ví như Chú Nguyên Châu, huân chương đây mình, mấy chục năm trăn trở làm xe đạp!

Dưới đây là mấy dòng khuất tất và siêu thực cuối cùng về chú Thanh Nhàn sau khi nhớ lại tiết mục "ngoáy mông" nhân đọc 1 bài của chú Khánh. Bài này lấy cảm hứng từ "Ông Lê Nin ở nước Nga..."

Chú Thanh Nhàn Odessa
Báo thù nhiều quá phải qua nước này
Công an thổi, chú phẩy tay
ngoáy mông một cái, lăn quay ra cười.

Có lẽ ta phải đổi mới. Bắt đầu từ chú Nguyên Châu chăng?

he he Buồn ngủ rồi!

khanhnglien@gmail.com
De nghi chu Huan  o nha vac dt len tuong cho chung may phat  kiểm tra email cua chung co dung ko? nhat là chú C hoi.!
 kẻo cứ chửi đổng thế này như ném đá ao bèo
thang0811@gmail.com
Tâm trạng của chú Huân với cái lũ Im Lặng sao mà giống tâm trạng của Chí Phèo cách đây hàng thế kỷ:

Chí Phèo chửi đổng cả làng
Cả làng im lặng Chí càng lôn xôn.
Bây giờ Chí đã khôn hồn
Chửi từng đứa một dễ dồn chúng hơn
Chửi cho chúng giận chúng hờn
Chúng ra chửi lại, nhơn nhơn Chí cười !

Theo hiệu lệnh: bắt đầu từ chú Nguyên Châu:

VĂN VÕ SONG TOÀN
(kỷ niệm về chuyến thăm Hung-gia-lợi hơn 20 năm trước của chú Châu)
Nguyên Châu vợ trẻ lại xinh
Ra đường chú sợ rập rình lưu manh
Đã từng là lính "Đặc nhanh"
Giỏi bôi đen mặt, đâu rành đánh nhau
Cái thời giữ đảo Thổ Châu
Khan bóng phụ nữ chú rầu nửa năm.
 Bây giờ từ Tiệp sang thăm
Mấy thằng Hung-lợi ăn nằm ra sao ?
Đến Hung may gặp thủ cao
Dạy chú bài võ, sướng nao cả người,
Mấy thăng Hung-lợi cười cười
Tặng thêm tạp chí "những người thoát y"
 Thành công của một chuyến đi
Được Văn, được Võ mấy khi song toàn !

Lính "Đặc nhanh" là Đặc biệt tinh nhuệ.

Luận theo tướng số:
Những người có đủ hai hòn
Hòn Văn hòn Võ là ngon ở đời
Có tài lãnh đạo hơn người
Tệ làm Phó tổng, ngon thời Trưởng ban.
Số thích em bạn hấu chàng
Về hưu có bốn cửa hàng bán xe.

Phục tài chú Thắng! Con cóc móc túi đại cán dễ dàng vậy sao!. Buồn cười quá!!!! ha ha ha!!!
"Những người có đủ hai hòn;  
Hòn Văn hòn Võ là ngon ở đời"

Hai hòn của chú Châu lại còn dầm 13 quả ớt của chú Khánh thì chắc phải ngon và cực ...HOT.

Anh cũng phì cười bởi món đặc sản chú Huân vừa nghĩ ra !!!
Bập bập chú Nguyên Châu. Yên tĩnh quá nên tưởng muốn nói gì thì nói! Thấy sai rồi! Đã từ vả vào mặt 1 số lần.
Nịnh chú Châu tí tẹo kẻo hắn không chơi với ta nữa thì gay. Chú này có nhiều công trạng với đất nước và anh em, bà con. Còn nhớ 1981 chú với chú Khánh 2 lần lượn mokich quà cáp biếu xén bác sỹ mà ta được nhờ. Quà cáp lần đầu để sớm được nhập quân y viện, lần sau là để được sớm ù té khỏi đó (!). Chú này còn có tài dê dắt bóng đá như Ba Đẻn:
Nguyên Châu đá bóng cực duyên
Dê dắt loạn xị thường xuyên ghi bàn
Nguyên Châu tư cách đàng hoàng
Hồng chuyên đầy đủ đáng làm quan to.

Ngứa tay, viết thêm vài dòng nữa để kết thúc vụ chú Châu.
Từ cổ chí kim, khi nghiên cứu về "Tác dụng của chửi", người ta thường dựa vào 3 nguyên lý sau:

1-       Nghìn câu bạn chửi, không bằng tép bưởi vợ la !
2-       Vợ la chồng phải chịu lì
          Chồng bị bạn chửi, vợ đì chồng luôn !

3-      Những chàng có vợ xinh xinh
         Thường hay bị vợ bỏ đinh vào giầy !  

Dựa vào 3 nguyên lý trên, có thể thấy ngay tình trạng của chú Châu hiện nay:

Anh đi nhức nhối chân đau
Nắng mưa không mũ vì đầu quá trơn,
Bao nhiêu uất ức tủi hờn
Đều do bè lũ "Huân Bờm" gây ra !

2012/11/27 <thang0811@gmail.com>
-Gửi thêm cho chú Châu vài lời NHẮC NHỞ :

 Chú Châu em rể chú Hòa
 Chú Hòa cùng bậc với ta một vần
Chiểu theo trật tự xa gần
Mỗi lần gặp gỡ Châu cần xưng EM.
Ngày xưa tóc xoắn, lèm bèm
Bây giờ không tóc, xưng EM thẹn thùng !
Ai trêu, ai chọc chẳng khùng
Hay là bị chập, bị chùng ở đâu ???





dohuan@netnam.vn
Chú Khánh xứng một thời lớp trưởng đầu tầu. Diễn ca "Ớt cay và anh bộ đội cụ Hồ" hay quá. Ngoài việc nó chân chất, nồng cay còn giúp ta nhớ lại năng lực dị thường của chú Châu và cũng giúp ta hiểu được chế độ dinh dưỡng có ảnh thế nào tới chí khí, sự nghiệp và tình duyên của một đấng nam nhi. Câu: "Sau này bộ đội cụ Hồ; nhờ tài ăn ớt chú vô Đảng liền" và câu "Em gái các bạn thích liền chú Châu" minh chứng cho điều này. Câu cuối nói lên trăn trở của chú Khánh và của cả 10A. Lần tới họp mặt đề nghị chú Châu tụt quần!
khanhnglien@gmail.com]
uh, bat dau lại bằng chú Nguyên Châu
Nhớ khi  xưa
Đau bụng Gà bón ớt thiên
Châu hói vội hái đến phiên trổ tài
Bê-năm-hai bát cơm đầy 
Mười ba quả ớt rắc dầy bên trên
Chú nhắm mắt mũi chén liền
xong rồi đít chú như chim chào mào
Tiếc rằng Ngọc tảo năm nào
Ghi-net không biết quên vào kỷ-lu ( Kỷ lục)
Sau này bộ đội cụ Hồ
nhờ tài ăn ớt chú vô Đảng liền
Phục viên vừa hồng vừa chuyên
Em gái các bạn thích liền chú Châu
bây giờ sắp sửa bạc đầu 
may vì thiếu tóc nên đâu đã già
Lan man nghĩ chuyện gần xa, 
hỏi rằng đít chú nawy ra mầu gì
he he

Hỡi các pháo thủ! Vì lòng nhân ái, hãy tạm tha cho chú ấy ! Đề nghị chuyển tọa độ pháo sang "Trùm nhạc vàng" Vũ Uy !!!            

Vũ Uy nhà ở Thái Hà
Chị em thường gọi anh là "Uy Tây"
Mắt nhìn như đắm như say
Làm người đối diện phơi bày ruột gan 

dohuan@netnam.vn
Sòn sòn sòn đô sòn
Sòn sòn son đô rê
Hoan hô đại tá Phạm Uy
Ra đây nhón chân với bà
Ố la, ố la, rồ la
Ố la, ố la, con gà
Con gà Xuân Hà reo ca, lượn tròn cùng Uy rộn Cung văn hóa.

tran thi hanh [hanh1010@gmail.com]

Một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ
Mười trận cười là mười phen suýt tắc thở
Trăm trận cười há dễ phun ra thơ ...

Vui quá Cái nồi ơi, cười đã đời luôn, các nhà giỏi thơ con cóc trước đây đã nghĩ đến chuyện lo cỗ hậu sự, nhưng nay đã có các trận cười há mồm hết cỡ nó bù lại tuổi thọ cho rồi, tổng hợp lại là vẫn phải sống lâu để ... được hầu con cháu. Các bà ngoại nợ chưa ban phát dù chỉ một cái nhếch mép nhé, hưởng thụ của mấy chú gà tích cực phục vụ nhân dân, mạn phép 10a phong cho các chú danh hiệu "chú gà nhân dân". Đội ơn rất nhiều !!!

Được chị em hưởng ứng, ngẫu hứng ra cái này:

CƯỜI
Người già khác hẳn trẻ con
Nhăm nhăm chọc giận để còn cười vui
Giống như hành lễ xả xui
Giơ cao đánh khẻ, vui ! Vùi nếp nhăn.
Trên đầu vẫn đủ mũ khăn
Chỉ lo "hạ giới" ngủ lăn mất rồi !   
Thế gian có lắm kiểu cười
 Người già cười kiểu mắt tươi lợi đầy.
 Chọc nhau, chọc cả những ngày
 Ất ơ chưa biết mỏng dày ra sao
 Chọc nhau toàn chuyện tào lao
 Người ngoài chẳng hiểu vì sao ta cười.
 Ngẫm suy cái giá cuôc đời
Ăn nhau bởi một tiếng cười mà thôi !

ngocchaunt56@gmail.com
Chào các bạn!
Rất cảm ơn bạn Huân- Nhà văn- Nhà hiền triết- Nhà thơ có tài,  "ông già vui tính, dễ thương"- Sợi dây kết nối của lớp 10A!
 Đọc "tác phẩm" thơ của bạn, mình vừa vui vừa bùi ngùi nhớ các bạn, nhớ những năm tháng tuổi thơ, nhớ những ngày xưa đã xa, xa lắm...
Giờ đây chúng mình đã là những ông bà sắp bước sang tuổi lục tuần rồi!
Lớp mình chắc rất ít bạn nhớ đến Ngọc Châu- vừa béo lùn vừa vô duyên, vừa học dốt nhỉ? Chán thật đấy! Chẳng hiểu sao học cấp 1, 2 mình học cũng được mà sao vào lớp 8A  tự nhiên mình lại dốt thế ko biết (chắc là do tâm lý sợ cái tên "lớp chuyên toán", à mà không! Chắc là do mê mệt mấy anh chàng cool boy của lớp đấy mà!).
Mình ít sử dụng hòm thư yahoo này, hôm nay do Xuân Hà gọi điện thoại (mời dự đám cưới con trai) thông báo là lớp 10A TV đang xôn xao xướng họa thơ con cóc mình mới biết. Rất tiếc hôm nay mình ko được đi dự đám cưới con XH để vừa chúc mừng  XH lên chức bố chồng vừa được gặp mặt các bạn, vì mình bị kiến ba khoang đốt sưng vù mặt  khiếp quá trông như nhân vật trong phim kinh dị ấy.
Các bạn có thông tin gì hãy liên lạc với mình theo địa chỉ hòm thư này nhé: ngocchaunt56@gmail.com
Chào các bạn, mong sớm được gặp lại các bạn!

NHỚ! NHỚ! NHỚ CHỨ
Chào mừng mấy bà ngoại bà nội tham gia nghe ngóng viết lách va bình phầm
 cái Nồi càng ngày càng sôi động, rất giống nồi thắng cố rồi
Chuc cả nhà vui, tiếc không được dự đám cuoi Lê con, không hiểu Lê bố hôm nay có cuop diễn đàn trình bày về mỏ kim cương 3 nghin năm nhân loại dùng không hết tìm thấy ở Nga ko nhỉ 

Năm xưa chân thấp chân cao
Mắt thì nhắm tịt hít vào nhả ra, 
Khắp phòng học rộn tiếng ca
"Ngọn đèn đứng gác" Xuân Hà trổ oai
Sơ tán bị cúp bánh hoài, 
bởi chưng còn mải tán nàng Cập kênh
Thế mà nay đã kịp thành
 đôi lần ông nội hai lần bố Chồng
He he

L N

Tôi nhớ năm xưa một trưa hè
Trên lầu gác ấy khu E mới
Ba người bạn cóc cùng ăn nhậu
Một nữ hai nam trường Bách khoa

Nửa tỉnh nửa say chợt bạn buồn
Tôi cầm tay bạn lòng đau đớn
Mong người san xẻ nỗi thê lương
Bạn ơi, tôi nhớ một trưa hè !

Ngày xưa cái Hĩm, thằng Cà
Lớn lên được gọi chị Hà, anh Châu.
10A là cái gốc sâu
Để cho các nhánh đua nhau đâm chồi
Lá kia rụng tại gốc sồi
Có ai câu nệ cái Nồi tên chi !


Hoan hô ! Hoan hô !!!

Ai gieo hạt cải lên trời
Để giờ thơ nở đầy Nồi 10 A !
Nguyên Châu đích thực tài ba
"Đặc nhanh" giờ được gọi là "Đặc hâm",
"Đặc hâm" tẩm ngẫm tầm ngầm
Bút hoa một nhát liền đâm ba thằng.
Con giun xoắn mãi cũng quằn
Nguyên Châu bị xoắn tóc xoăn rụng dần
Thương người như thể thương thân
Cố vơ tóc rụng để phần Nguyên Châu !!!

Phải công nhận: chưa ai nói về "Huân Bờm" sắc nét như Nguyên Châu:
 
Nhưng rồi bướm lại bay ngay
Vì chú ngờ nghệch chim say mất mồiChỉ có từng nằm chung trong một bao tải mới viết được như vậy.

Cái cảnh của chú Khánh:
Suốt ngày được gáy như gà
Gáy xong lại đạp như là thằng điên

Chính anh đã được mục kích vào mùa thu 1989 tại Moscow. Chú Châu tài thật !

Vòng vo vài dòng về đoạn chú Châu xỉa anh:
Rượu vào có nói linh tinh
Nhưng anh chưa bị thất kinh lần nào.
Có cùng Nguyễn Huệ đi chào,
Danh lam thắng cảnh chổ nào cũng đi
Nước non chẳng nước non gì
Hẹn ngày gặp mặt lại đi một vòng !

+ Viết về Nguyên Châu cực dễ, bởi chú ấy hở hang quá(Đôi khi phải nhắm bớt mắt lại).
Nhưng viết về chú  Uy cực khó, bởi chú ấy kín đáo quá, tròn trịa quá. Hai thái cực ! Tự nhủ: nhất định phải viết chút ít về con người bí ẩn này(Làm sao mà viết đây ?). May sao, chiều nay tìm được mấy câu ca dao gợi hướng viết:
Khi ta dại dại, hâm hâm
Bi tròn kia cũng âm thầm méo theo .

Hoặc khi ta đặt cây nến cạnh viên bi tròn, thì cái bóng của nó đâu có tròn:

Bi kia tròn mấy thì trò
Cái bóng của nó đâu còn là bi.

Như vậy, muốn viết về Uy phải giả bộ Hâm Hâm mới thấy chú ấy méo mó, hoặc chỉ viết về cái Bóng của chú ấy thôi.Xác định được phương hướng, hít hơi, nén khí xuống Đan điền, ký lạ thay, ra ngay 2 bài:

  QUÂN NHÂN

  Vũ Uy mặt mũi bơ phờ
  Đang chỉnh tên lửa đến bờ Phi Châu,
  Phi là ái thiếp đứng đầu
  Châu là tên gọi nàng hầu của Uy.
  Cứ theo hoàn cảnh mà suy
  Chọc không đúng lúc là nguy cả làng.
  Trên trời có đám mây vàng
  Ở dưới hạ thế có chàng quân nhân
  Cả đời luyện tập chuyên cần
  Những mong bắn trúng một lần phả phê !


 GÀ NÒI

Vũ Uy là chú gà nòi
Ngực vồng số 8, chân lòi cựa ra
Lông đen, chân trắng, đỏ da
Cổ cao hùng dũng như là vòi voi.
Vũ Uy là chú gà nòi

Nhiều người muốn chửi, chẳng moi được gì
Mọi phần tròn trịa cực kỳ
Bi nào cũng đẹp, trừ bi Ái tình
Yêu ai Uy cũng lặng thinh
Để cho Đối tượng tỏ tình trước Anh,
Dại khờ ? Hay quá tinh ranh ?
Có Giời mới biết lòng thành của Y.
Gà nòi cái ấy cũng chì
Ai gáy cứ gáy còn Y chỉ cười !

Thay cho lời kết:

Nếu không giả bộ dở hơi
Thì sao viết được mấy lời về Y,
Hãy mau đặt nến trước bi
Để nghe bóng nói những gì với ta!
Bóng rằng: Y dẫu tài ba
Cũng như quả mướp càng già càng xơ !


Tại sao cứ gọi 10a
Thực ra phải gọi đúng là 8 cơ
Thương cho lũ cóc lơ mơ
Nếu mà không sửa CHỊ dơ cho mà thèm

Nói hộ mấy chị em chưa học hết lơp 10  hoắc hoắc....

chú C rất có lý, đã từ lâu rồi  cảm thấy ko thoa dang lam, can nghi sao cho tron ven vi tu 8 den 10 cac coc tien vao ra tách nhập lung tung cả, nhất là lớp 10 chia thanh 2- A va B  chi dung 10A thi cục bộ và không phản ánh được noi dung cai nồi hiện tại. Nghi đi nhỉ

Suy nghĩ về cái tên:

Ngày xưa cái Hĩm, thằng Cà
Lớn lên được gọi chị Hà, anh Châu.
10A là cái gốc sâu
Để cho các nhánh đua nhau đâm chồi
Lá kia rụng tại gốc sồi
Có ai câu nệ cái Nồi tên chi !

Chú Thắng chủ yếu nói sai
Lần này trúng phóc, đúng roài ý anh
Văn nghệ nó phải lăng nhăng
Không như ốc vít vặn răng bu lồn g

Văn nghệ thì phải lăng nhăng
 Cái nồi thôi gọi là răng cũng ừ
Nhưng rồi chợt nghĩ vẩn vơ
"Gốc sâu" (10A) sao lại mọc sau " nhánh, chồi" (8-9)?
Rõ ràng chú Thắng sai rồi
sai ở ví dụ úp nồi lên vung!

Chú Khánnh nói rất chính xác, trong không gian 3 chiều thì đúng là anh sai rồi. Chỉ có  điều, anh vẫn vẩn vơ:
                            
Anh đứng trên quả địa cầu
Nửa vòng quay đã thấy đầu thành chân
Cho nên anh chẳng bâng khuâng
Đầu đầu, gốc gốc, chân chân , chồi chồi.
Cái tên Ai đã đặt rồi
Tên Câu Lạc Bộ: Vui Cười 10A.
Những ai đã học cùng ta
Lòng yêu vui nhộn thì gia nhập liền !
Bớt đi một chút cảm phiền
Để vui trọn gói mãn viên tuổi già !

Xin tiếp tục chương trình văn nghệ lăng nhăng:

Tưởng là viết bậy viết xằng
 Ai hay thuốc bổ bao thằng ước mơ
 Tưởng là viết vẩn viết vơ
 Ai hay kẻ thích, ai ngờ người vui
 Những mong làm khúc mía lùi
 Để ai ngậm ngọt vui vui vị đời !

Đọc bài viết của Hạnh Phúc, mình nghiền ngẫm từ từ, bây giờ mới ngấm(mưa dầm ngấm lâu). Lớp mình may mắn là luôn có Hạnh Phúc trong tầm tay với ! Xin chia sẻ sự may mắn này bằng bài:

TIẾNG CƯỜI HẠNH PHÚC

Đã nghe Hạnh Phúc cười vang
Khuyên ai chớ có vội vàng thăng thiên!
Đã nghe Hạnh Phúc cười duyên
Nhắn ai tiếp tục chèo thuyền trên sông !
Nâng niu hai giọt nước trong
Nửa như muốn uống nửa không đành lòng
Biết rằng ai đã có chồng
Nhưng ai vẫn viết vài dòng bông lơn.
Qua rồi cái thủa cô đơn
Bởi ai cũng được no cơm ấm nhà.
Lớp mình hơn hẳn người ta
Vì nhiều chú được phong "Gà nhân dân"
Lớp mình vênh mặt lên trần
Bởi có Hạnh Phúc bên chân đứng chào
Người ta còn bới còn đào
Lớp mình Hạnh Phúc đã vào từ lâu !
Nhắn gà luống tuổi một câu
Ngắm thì cứ ngắm ai đâu trách chàng.
Lại nghe Hạnh Phúc cười vang
Khuyên ai chớ có vội vàng trách ai !

1.
May sao trong thiên hạ còn có cao thủ Thắng.
Nhờ chú mà các gà đang chết giấc sau mấy cú đá hiểm của chú Châu lại ngóc đầu mở mắt. Không chỉ vực dậy các gà mà chú còn đủ trưởng lực để phát hiện ra chú Châu rất dễ đá (“bởi chú ấy hở hang quá”). Cuộc đời nhờ chú Thắng lại hồng trở lại!

2.
Theo công nghệ “giả bộ dở hơi” của chú Thắng, anh mang nến ra đốt đầy nhà, rồi mang bi ra thả, bóng bi đè tức ngực vẫn không rặn được câu nào về chú Uy. Nói vậy để càng nể chú Thắng đã bắn ra hai bài dằng dặc đã đời về chú Uy. Anh khoái cái câu hỏi 40 năm chú Thắng đặt hộ anh em:
“Dại khờ ? Hay quá tinh ranh?
Có Giời mới biết lòng thành của Y”
Anh lờ mờ nhận ra rằng điểm hấp dẫn nhất của gà Uy chính là sự nhào lộn nhuần nhuyễn và tự nhiên của “tinh ranh” và “dại khờ” trong một bản thể. Càng già sự nhuần nhuyễn càng tinh vi, càng bí hiểm (!?).

3.
Mới gặp Phúc Trần và chú Hòa ở đám cưới. Phúc Trần ngoài hiền lành còn cao thủ về các dụng cụ dòm. Còn chú Hòa là anh chú Châu nên cũng không giận ai quá một chầu bia (!). Mấy câu dưới đây, ngoài chuyện “Phúc Trần mắt sáng” là có thật, còn lại là bốc phét:

Phúc Trần mắt sáng như sao
Làm kính viễn vọng nhìn vào ban đêm
Chú Hòa sướng quá phát thèm
Mượn xem hàng xóm toòng teng thế nào?

Phúc Trần mắt sáng sao Hôm
Làm kính viễn vọng để dòm đêm khuya
Chú Hòa vội vã đến thuê
Tắt đè, đóng cửa say mê ngắm nhà/

Phúc Trần mắt sáng sao Mai
Làm kính viễn vọng để xài tối bưng
Chú Hòa đến mượn âm thầm
Săn hươu chú nổ phải mông một bà

Phúc Trần mắt sáng sao Khuê
Làm kính viễn vọng để ………………….

Giờ này ở nhà, các chú đã ngon giấc cả rồi, anh mạn phép gieo vài vần về Hảo và Nguyệt theo đề nghị của Ngọc Châu:
Hảo:                         
Hảo cao, có dáng gầy gầy
Làn da bánh mật, tóc dày tết đôi
Khác người, mắt một mí thôi
 Trắng răng, miệng rộng ăn trôi khế dầm
 Ở trường ý tứ âm thầm
 Chỉ cười tươi với người thân của mình.

  Nguyệt:

  Nhớ ai như nhớ mặt trăng
  Nguyệt cười thoải mái khoe răng trắng ngần
  Tính hơi bẽn lẽn tần ngần
  Mắt to thu hết muôn phần nước non
  Tóc dài, da trắng dáng thon
  Cái lưng hơi rộng vẫn ngon ở đời.


Hạnh Trần có phép thần tiên
Ung thư gõ cửa sợ liền đi ngay
Lang quân Trần Hạnh cực hay
Với 3 xu rượu, thơ dày trăm trang


viets vài dòng về chú Uy cả hội cóc chia sẻ nhé

chú phạm vũ chưa bao giờ dở
cả hội mình cóc thấy chú say
chú say trong lúc tỉnh hay tỉnh trong lúc say
nào ai biết ?
cho nên
triết lý của chú lỉnh kỉnh nhưng lại hay
chị em nghe chú ngã lăn quay
vi nghi chú chỉ hay không dở....

viết 1 tí chân dung Đạo còm

chú đạo còm dơ tay nắn bóp
bắt mạch người để đoán thực hư
chị này bị bệnh ung thư
chị kia trứng lép bây chừ chưa con
giai đoạn này vẫn còn ngon
đạo còm bốc thuốc sòn sòn giống nhau
kẻ đến trước người đến sau
đạo nhanh tay bốc đằng sau.....Vợ cười


Chia sẻ vài lời với chú Châu:

Thoáng qua qui trình của chú Uy: 1. Giả say 2. Nói lời hay 3. Kết quả: chị em ngã lăn quay !!!
Theo anh nghĩ, chuyện đời không đơn giản như vậy.Bởi vì:
Giả say thì ai cũng làm được
Hội mình  thằng nào miệng cũng hoạt bát. Liếng thoắng có Bằng, dẻo quẹo có Nguyện Châu, rủ rĩ rù rì có Đạo.v.v. Nhưng có ai được như chú Uy đâu !

Còn chị em:
Chị em đâu có dễ lừa
Bao anh sập tiệm không cưa nổi nàng !

Thêm nữa:

Chú Uy tiền cũng không nhiều
Lĩnh lương hàng tháng chú tiêu cũng vừa.

Kết luận: Chú Uy có bảo bối bí mật. Con người chú ấy tiềm ẩn một điều gì đó. Anh em mình cố gắng lột hết các thứ của chú ấy xuống thì may ra mới phát hiện được điều gì chăng ???

Tin thêm về chú Đạo:

Chú Đạo bói Kinh Dịch rất diệu nghệ. Anh đã từng cắp tráp theo chú Đạo học nghề. Một hôm, Sư phụ tự xem cho bản thân và phán: hôm nay bị MẤT CỦA. Hôm đó Sư phụ cáo ốm không đến cơ quan và khóa xe đạp, xe máy bằng sợi xích to như bắp tay. Đợi từ sáng đến 3 giờ chiều chẳng thấy chú "Đạo chích" nào đến, Sư phụ lững thững ra ban công nhìn xuống, tình cờ phát hiện ra Bà chị dâu đang quyến luyến chia tay Bồ. Sư phụ vừa bước thụt lùi vừa lẩm bẩm: Thiêng thật ! Mất bà chị dâu rồi !

Chú Đạo còn kiêm bói số đề:

Chú Đạo thạo bói số đề
Những người tin chú mẩn mê cả người
Tin thầy "đạo chích" số trời
Toàn trúng bên cạnh, nửa cười nửa hu.

Chú Đạo còn nhiều tài nữa. Xin hẹn hồi sau !

Nhắn gửi Ngọc Châu và chị em: Xin nhận lời cảm ơn của bạn và khẳng định thêm: các chú "Gà nhân dân" cái gì cũng làm được: đào bới, quét dọn, hành động theo đơn đặt hàng, và cõng người ốm yếu.v.v. Xin cứ mạnh dạn!!!


Gui cac ban nữ: (tiếp ý cua 3T: "hành động theo đơn đặt hàng")
Yen tâm thơ sẽ có ngay
 chỉ cần đưa đủ  dáng này mắt kia,
làn da mái tóc mầu gì
trăng răng rộng miệng đứng thì đến đâu
phần còn lại khó gì đâu
 Đông Hồ khuôn sẵn (chúng) tớ xâu (các) ấy vào


Anh vẫn đang bóp đầu, tiếp tục chuyên đề "Bí ẩn ấp Thái Hà". Nhưng khó quá !!!
     
- Cái chữ "Hà" trong từ "Thái Hà" đã gợi ý cho anh tạm "ăn thịt" gà Xuân Hà để lấy sức cầm hơi:
Chú HÀ ghé lại nước Nga
Mùa đông năm ấy tuyết xoa trắng đường
Mặt mày mốc tựa bát tương
Ôm gối chú Khánh, khóc thương nhớ NGƯỜI.
NGƯỜI là đấng thế hơn trời
Lại kiêm bác sĩ chăm nuôi chú HÀ.
Sinh ra là để khề khà
Giảng đi giảng lại nề hà chi đâu.
TÌNH DƯƠNG được gọi TÌNH ĐẦU
TÌNH ÂM trước đó đếm lâu nửa giờ.
Giọng vàng lên xuống bất ngờ
"Ngọn đèn đứng gác" vẫn chờ bên anh
Nổi đình, nổi đám, nổi danh
Khiến XUÂN TÓC ĐỎ phải ganh XUÂN HÀ !

Chúc vui vẻ !!!


Phúc Trần mắt sáng sao Khuê
Làm kính viễn vọng canh me tầu ngầm
Chú Hòa sướng quá vội giành
mang đi câu cá bên gành Côn Lôn

Phuc Trần mắt sáng có hồn
làm kính viễn vọng ngắm....
sorry, cái vần ôn này khó gieo quá. Đành tạm dừng nghĩ tiếp

Thử giải quyết vần "Ồn" của chú Khánh:

Phúc Trần mắt sáng có hồn
Làm kính viễn vọng ngắm cồn cát xa
Vũ Uy ôm kính cười khà
Thế này nâng cấp SAM 3 khó gì !

Nếu ví tài năng của chú Khánh làm anh em giật mình thì tài năng của chú Châu làm mọi người ớn lạnh ! Bị bè lũ Huân Bờm xoắn cho đến BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG, anh Pha Nguyên Châu bất ngờ đứng dậy và vượt xa tiền bối Xuân Diệu:

Thơ Châu có TỨ lại TÌNH
Những điều khó nói diễn trình sao trơn.
Ái ân tỉ mỉ nguồn cơn
Cái ông Xuân Diệu chẳng hơn Châu mình !

Vừa tra từ điển Nôm-Việt, từ "Nguyên Châu" có nghĩa là: "CỦA QUÝ VẪN CÒN NGUYÊN". Cái chuyện này đã đi vào ca dao:

Chèo kia làm hỏng mấy thuyền
Mà sao chèo vẫn y nguyên thủa nào !

Có thể nói Nguyên Châu là của hiếm, không thể không làm thơ tặng NGƯỜI:

Con giun bị xoắn oằn người
Nguyên Châu bị xoắn thơ tươi tuôn trào
Lớp mình rất đỗi tự hào
Vì có một chú HỒNG hào SÂU CHUYÊN
Hồng hào bởi uống cao viên
Sâu chuyên bởi chú hành quyền quan trên.
Nguyên Châu "Của Quý Còn Nguyên"
Tuổi già sung mãn nhớ tên từng thằng
Thần kinh âu cũng TỔNG HẰNG
Trước mờ sau sáng đích thằng Nguyên Châu !

Bị chú Châu lôi cuốn, anh cũng gửi chú Quang Trung vài lời:

Những người nói giọng khàn khàn
Sau 36 tuổi hoặc QUAN hoặc GIÀU.
Quang Trung hợp cái phần sau
Từ thời đại học, trầu cau buôn rồi
Nhớ lần cả bọn đến chơi
Pha xong trà nước chú thời vội đi
Tò mò xem chú buôn chi
Trên xe lỉnh kỉnh mấy bì sắn dây
Hà Thành nắng chẳng gợn mây
Nhờ Ai có nước sắn dây mát lòng !
Bây giờ chuyện nhỏ như không
Nhưng mà hồi ấy oai phong hào hùng.
Quang Trung là một cái thùng
Để cho thiên hạ ung dung thả tiền.

Hẹn gặp lại ngày mai !

Về Phạm thị Minh Thư:
Minh Thư năm ấy mới vào
10A ai biết thế nào về sau?
Nhớ rằng nàng có trán cao,
Cái mũi thâm thấp nhưng sao thật tài
Bình văn sang sảng bên tai
Giật mình Thày Bảo cho hai điểm mười.
Nghiệp văn vì vậy dính rồi
Toán lý nàng vất, trau dồi viết văn
" Người đàn bà tuổi Bính Thân"
Mottj đêm như thế" bần thần nhiều đêm.


Trò đố chữ thơ của chú Huân hay đấy ! Anh cũng thử một phen xem sao:

Phúc Trần mắt sáng sao băng
Chế kính viễn vọng ngắm trăng cuối mùa
Chú Hòa đêm được đêm thua
Mượn kính viễn vọng làm bùa hộ thân.

Phúc Trần mắt sáng Hác Lây
Chế kính viễn vọng ngắm Tây ngoài đường
Chú Hòa thấy vậy đâm thương
Giả Tây đứng ở ngoài đường Phúc xem !       

Ha ha, cong nhan các chú cao thu.

Trong khi ta chỉ chăm chăm xem chú Hòa mượn kính ngó gì trong đêm thì chú Khánh đã gợi ý về ý đồ thiết kế: "Chế kính viễn vọng ngắm răng chú Hòa". Ngắm răng trong đêm. Hơi bị lạ.
Còn chú Thắng cho ta rõ đôi này tha thiết tương thân, tương ái đến thế nào: "Giả Tây đứng ở ngoài đường Phúc xem ! "
 Đang ở Bích động, Ninh Bình công tác. Về đến KS. Tối phải làm việc.
Huan


định cho kính viễn vọng chổng lên trời để chú Pham Vũ nhồi vào tên lưa, nhưng vuong cái vần ôn nên  không lái lại đúng quỹ đạo cần có, tạ lỗi với 2 Đại tá nha.

suy ngẫm về chú Bằng dưới con mắt chú Châu:
Chú Bằng công nhận rất tài 
không chỉ chính xác từng giây đồng hồ
Chú còn nhớ cả văn thơ
thượng vàng hạ cám chi mô cũng tường
Em nghe các chuyện chú buôn
thinh thích quên bẵng ( chú đang) chuồn chuồn cái tay
Giật mình đánh khẽ: Cái tay!
 chú vội ăng ẳng anh đây ứ thèm!
 he he
 xin lỗi trước nhé

hay đấy, thử 1 chut xem:
Phúc Trần mắt sáng sao băng
Chế kính viễn vọng ngắm răng chú Hòa
Chú Hòa che miệng cười xòa
răng tớ trắng, sắc, chân gà chén bay.

Phúc Trần mắt sáng Hác Lây
Chế kính viễn vọng có dây để quàng
Chú Hòa thấy vậy vội vàng
Mượn dây, lấy kính để chằng súng săn !  

L.N
Minh đây. Hôm nay hỏi con bạn Đức rồi về mới đưa bộ gõ tiếng Việt vào sử dụng được. Khi xưa chồng con cứ kéo ra học thì cứ nguây nguẩy nói " đã có 2 thằng đàn ông bên cạnh rồi, học làm gì nữa?". Bây giờ còn lại chỉ một mình nên cố gắng học một số thứ vừa đủ để đàm thoại với mọi người thôi..
Về cái vụ đưa ảnh lên  thì mình đang đưa cho thằng bạn Đức để nó sửa lại đã vì 40 năm đã qua với chất lượng khi xưa, rồi với độ ẩm ở Vn, đến đá còn chảy nước nữa là, nên nhiều phần nhận không ra ai cả. Mình đã giữ gìn nó , bố mẹ mình cũng biết vậy nên thay mình giữ tới bây giờ. Hôm ra sân bay để sang bên này, mẹ mình dúi vào tay mình ở trên sân bay một gói ni lông và nói " Con cầm đi để xem chứ mẹ không biết sống đến bao giờ nên sợ rồi thất lạc..."Hội các sư phụ đều còn nguyên vẹn. Thật may!Trong ảnh chỉ toàn bọn cũ bọn mình là chính vì hồi đó bọn mình "dính nhau" hơn. Không có 10b, và 10a mới nên cũng sợ đưa lên sẽ được xem như là một hành vi" phân biệt chủng tộc". Bây giờ gần đất hơn gần trời nên mình hay lo có làm ai bị tổn thương không?Đúng như con chim bị trúng tên vậy.Tính mình vốn hiền lành mà khi xưa bị ăn quả đắng khi nghe thấy tin nói các bạn 10a bảo mình độc ác!? Mình chết đứng tim và phải tìm đường tẩu biến.(Một trong những nguyên nhân của người bỏ xứ đi xa là chạy trốn và muốn quên) Đã 30 năm rồi , bây giờ mới dám lò dò về nhận lai tổ tông.Hic hic!Cho nên hôm nay viết mấy dòng này, lòng thành của đệ tử mong các sư phụ chứng giám!!!
Mấy vần "ồn" của các sư phụ , đệ tử không theo nổi vì nhiễu quá, không định được hướng và nhiều điển tích quá. Đệ tử đứng ngoài thôi nha!
Chúc các sư phụ ngủ ngon!

Thấy chú Huân hay đi công tác, chọc chú một tý:

TÌNH NGOÀI

Chú Huân công tác nhiều nơi
Cho anh hỏi nhỏ: đã xơi cô nào ?
Biết rằng mình hỏi tầm phào 
Tự dưng đi khảo ai nào nói ra !

Chú Huân công tác đường xa
Dễ rung, dễ động, dễ qua lệ thường
Giống như bao khách thập phương
Vô tư khi đến, vấn vương khi về.

Chú Huân đi khắp miền quê
Cho anh hỏi nhỏ: có chê dứa xoài ?
Trời cho, không lấy phí hoài
TÌNH TRONG thì đã, TÌNH NGOÀI còn e.

TÌNH NGOÀI như chất hàn the
Làm cho bún phở vừa se vừa giòn
TÌNH NGOÀI như chiếc tay đòn
Đẩy TÌNH TRONG đến đỉnh son của TÌNH.

ĐẦU CUA vẫn đứng lặng thinh
Chỉ mình Huân hiểu tơ tình TAI NHEO !


Mấy hôm nay chẳng thấy chú nào xuất hiện, chẳng trách ai, anh đành tự tìm lý do về sự vắng mặt của các chú để tự an ủi mình:  

Chú Huân vắng mặt vì:
Phúc Trần chế được kính thần
Chú Hòa dùng thử còn Huân thực dùng
Mày mò thử nghiệm lung tung
 Kính đeo trễ bụng ngượng ngùng bướm đêm.

Chú Châu vắng mặt vì:
Chú Châu sau quả "chuồn chuồn"
Lặng im chờ đợi cánh buồm gió căng
Tuổi già muốn dẻo muốn hăng
Phải biết chờ đợi như Bằng năm xưa.

Chú Khánh vắng mặt vì:
Khánh mình chẳng thấy ha...ha
Chắc chìm trong cuốn "Đàn Bà Bính Thân"
Đàn ông cũng chẳng kém phần
Sẽ cho Khánh đọc "Bính Thân Đực Già". 

Mong các chú vui và xuất hiện sớm!!!Thắng
Chào các chú, chúc vui !  


ha ha, im lặng là vì
nói gần cũng thể nói xa
chẳng qua là nước sông Đà đã khô
nem còn rượu đó vẫn chờ, 
vài giọt mưa xuống vỡ bờ là tuôn (thơ)

Đọc rồi chú Khánh, chú Thắng, làng màng hiểu rằng:

Chú Thắng thơ vẫn đầy bình
Chỉ sướng một cái phóng tinh tuôn tràn
Chú Khánh thơ viết miên man
Bút vừa cạn mực nên đang đợi hồi

Thực ra con cóc anh còn
Mấy con báo cáo nó mòn mỏi anh
Lại thêm cái việc gia đình
Cho nên con cóc lình xình chưa ra.

Không thấy chú Châu con cóc gì cả. Chú có công phát hiện ra chú Hòa nốt ruồi và chú Quân Gái. 2 chú này đang thiếu tiểu sử 4 dòng. Nhờ Chú Châu và các chú phóng tác:

Xuân Hòa to cái nốt ruồi
...................................

À quên, Quân "Gái" đây rồi
.....................................
  
Việc nhà vừa xong. Mai lại công tác, anh cố thêm vài ngày cho xong việc...

Quang Hòa quê ở Ứng Hòa
Dòng giõi quý tộc nên là thích săn
Hay tin Trần Phúc bạn mình
Kính đêm vừa chế chú rình mượn ngay

Đêm đen không phải là ngày
Chim muông, người ngợm kính đây tỏ tường
Thợ săn vác súng lên đường
Mịt mùng đến tận biên cương xa vời
.
Phúc Trần hậu duệ Vua Trần
Cả đời cống hiến cho quân đội nhà
Kính đêm mới chế được ra
Ngày vui Phúc mở cho bà con xem

Gửi chú 3T:

Từ xa nhờ chú cụng ly
Nên anh thoát trại 2 bi vẫn còn
Anh đây bi vẫn còn ngon
Chỉ văn mới võ chẳng non nước gì !

 
Gửi chú Huân:
 
Chú Huân chẳng thấy mặt mày
Có hay đau ốm, có hay họp hành ?
Bếp nhà con nhện giăng mành
Gió đông thổi lạnh, cơm canh nguội rồi.
Chú là chủ của cái Nồi
Chủ nhà đi vắng biết xôi có còn ?

Gửi chú Khánh:
Nếp kia, đỗ đó đãi rồi
Thiếu vài giọt nước nên Nồi vẫn khô
Mong cho mưa xuống đầy hồ
Cho gà lại gáy: "Hò dô ta nào".
Mới hay tuổi tác càng cao 
Càng quý cái giọt đưa vào cõi mơ! 


Trannguyenchau
bận quá ko con cóc dược nghe chú huân mắng mỏ ghê quá nhại thơ
chú tí vậy
 
chú hoà to cái nốt ruồi
đậu ở trên mép trong người thì không
ngoài giờ học chú ngồi trông
đống quần áo hỏng chú "MÔNG" không thành
 
gửi chú huân nốt mấy câu về vhú quân
 
à quên quân "Quân gái " đây rồi
hoá ra cũng ở trong nồi 10a
khi xưa chú cũng hay ra
trêu bác cả trọi,nay nhà ở đâu...?

Hình như chú Hòa cũng lên ngôi Ông rồi, gửi chú Hòa, chú Uy:
 
LÀM ÔNG CHẲNG DỄ
 
Làm ông chẳng dễ tý nào
Cháu còn quá bé chưa chào được ông
Chóp cha chóp chép giấc nồng
Bà lo cháu dậy, đuổi ông ra ngoài.
 
Làm ông có lúc mệt nhoài
Làm trâu, làm ngựa, bò toài khắp nơi
Làm ông phải biết quên thời
Giả ngây giả ngố để chơi thực lòng.
 
Làm ông lưng đỡ bị còng
Mắt kia đỡ mỏi, da trông hồng hào
Làm ông chẳng dễ tý nào
Tuổi già trăn trở bước vào tuổi thơ !
 
Làm ông chẳng dễ chút nào
xông vào bế cháu bà nào có thông
bao giờ chú Thắng lên Ông, 
thì sẽ biết được khai nồng từ đâu
Đích tôn nựng vác lên đầu
nó tè ướt tóc ( Ông) vuốt râu cười khà

 ẢNH XƯA
 
 Ảnh xưa chụp rất rõ hình
 Nhìn qua cứ tưởng con mình, nao nao !
 Nghiêm trang, chẳng chút ồn ào
Mặt búng ra sữa, nhìn vào một nơi,
Chị em bản tính thích ngồi
Anh em đứng thẳng, tay xuôi nẹp quần.
Thời gian đủ sắc phong trần
Nhờ màu đen trắng lưu phần năm xưa.
Ngắm đi ngắm lại chẳng thừa
Thấy mình vẫn đẹp như vừa bóc tem !
 
+ Nhân dịp chú Tưởng Hùng xuất hiện, tâm sự với chú ấy vài câu:
Hôm nay mới thấy Tưởng Hùng
Xuất đầu lộ diện cáo chung bạn bè.
Nhớ ai như nhớ cái xe
Khói xì cật lực để che chắn mình,
Nhớ ai như nhớ toán hình
Khoanh tròn, kẻ dọc một mình cườitươi
Mỏ hàn tung tẩy một thời,
Tây Nguyên, Tây Bắc còn lời còn đi,
Trường tình xếp hạng sử thi
Mưu cao kế tuyệt sá gì tóc tai.
Đời ta một chặng đường dài
May mà có chú, nhiều Hài ít Bi.
 
Nhớ ai lại nhớ bóng bì
Hốp ha Hốp Hốp, nhâm nhi tết về!

Thấy các chú bận bịu đời thường quá, đành khuấy động một
chút: 
 
ĐỜI THƯỜNG
 
Đời thường một chuỗi hành vi
Bình minh mở mắt Tai Chi múa rồi
Hít trời hít đất một hồi
Khen nhau trẻ lại, nụ cười sáng ra.
 
Bánh mỳ ăn sáng qua loa
Người đưa đón cháu kẻ ra quán ngồ
Cơ quan giống một cái nồi
Không cần đậy nắp chẳng rơi hột nào
Giao ban toàn chuyện tầm phào
Quay qua quẩn lại nháo nhào cơm trưa
Bạn bè tụ bạ buôn dưa
Thượng vàng hạ cám vẫn vừa không gian.
 
Buổi chiều nhấp nhổm rời bàn
Con con cháu cháu rộn vang lối về
Bếp nhà lửa nổi bốn bề
Xào xào nấu nấu cháu chê bà hờn.
 
Đời thường quanh quẩn chữ "CƠM"
Lo thêm chữ "ÁO" là hơn người rồi.
"Oa...Oa" là khóc chào đời
"Hu...Hu" khóc lúc quỳ ngồi viếng ai.
 
Việc đời phân loại thành hai
Cương cương là thẳng, thở dài là cong.
Khuya về, kết thúc một vòng 
Để ngày mai lại nhong nhong ngoàiđường !
 
- Chúc vui vẻ cuối tuần !!!
 
Vừa liên lạc với Bích Hà, địa chỉ: mbichha@gmail.com
Đây là "meo" của Bích Hà
Chú Huân, chú Khánh đừng cà đừng kê !
Nước Nga hồi ấy ngô nghê
Bóng hình thoắt đến thoắt về ai hay
Mấy năm mới gặp một ngày
Làm sao mà biết nàng say tàu bò ???
Dối lòng con thỏ thập thò
Bọn anh đâu phải con cò mà tin !  

LN
Bài này Li viết sau một loạt bài đầu của 3T và sau bài
NHỚ MONG
của Khánh. Lúc đó tự nhiên mọi thứ ào về và làm Li có
cảm hứng
viết cùng mọi người mặc dù tới bây giờ Li chưa từng làm
thơ. 
 
Bài thứ nhất
 
Bên này đùng, phía kia đoàng
Ngạt ngào khói pháo khiến nàng tiên say
Liêu phiêu theo gió đêm nay
Bồi hồi nhớ tới hồ Tây năm nào
 
Vì Li nhớ có lần mấy đứa lớp mình đã ăn bánh tôm trên
hồ tây.
Không nhớ rõ có những ai nhưng có 3T. Hôm đó Li nhìn thấy
có con
sâu rau trong đĩa rau sống.Dễ sợ!
 
Bài thứ hai
 
Tu trăm năm, mới có hồi
Được làm giá, đỗ trong nồi 10A
Sương thu vương tóc hôm nay
Chạnh lòng tiếc nuối những ngày xa xôi

Cuối năm các chú đếm tiền
Mỏi tay khô miệng nhưng yên cái lòng.
Anh đây viết tặng vài dòng
Chú nào khô miệng đọc xong ướt liền !!!
 
CƠM ÁO
Gạo này bảy nổi ba chìm
Nước sôi lửa bỏng lặng im trong nồi
Đảo qua ghế lại một hồi
Trắng trong hạt gạo đổi đời hương thơm.
 
Đói lòng chỉ nghĩ đến CƠM
Mong ngày ba bữa được đơm bát đầy,
No nê trong giấc ngủ say
Nằm mơ ăn PHỞ, 3 ngày một tô,
Nỗi lòng chẳng dám bô bô
Nhỡ ai biết được cơm khô chẳng còn.
 
Ấm lòng lại thích mặc ngon
Áo nhung, Áo lụa sơn son kẻ vàng
ÁO là biểu tương hèn sang
Để ai hãnh diện vênh vang mắt nhìn
Dẫu rằng Áo rất tự tin
Không QUẦN, ÁO cũng bù nhìn mà thôi.
 
Áo Quần, Cơm Phở từng đôi
Tạo thành Tứ Trụ dựng đời xưa nay.
 
+ Tự dọn vườn:
 
Già rồi mơ chẳng ra mơ
Rón ra rón rén một tô 3 ngày.
Già rồi chẳng dám ngủ say
Sợ nhầm tên vợ nằm ngay cạnh mình.
Già rồi được nói linh tinh
Bởi ai thèm chấp cái ĐINH MỤC rồi !
Như gừng chẳng chịu ngọt đời
Trẻ thời dùng gậy, già thời dùng TĂM!!!
 
trannguyenchau
năm nay không giống năm nào
vui vui một tí lại vào lại ra
năm nay bọn nó lo xa
lo ngày tận thế nó ra thế nào ..?
  vậy nên lủ cóc hôm nao
nay im như hến cóc nào dám ho
chỉ mỗi chú thắng chẳng lo..
 
khen chú và quá mừng cho chú.../

Đang định giải lao dài dài, thấy chú Châu châm ngòi, lại ngứa
cái vòi:
 
NHỚ
Nhớ Châu lại nghĩ đến bò
Nhớ Hùng lại nhớ một kho chuyện cười
Nhớ Uy uốn rượu hận đời
Chú Hòa một cốc là tươi vỡ nhà
Nhớ Huân lọ mọ gà già
Chú Bằng vẫn cậy gần nhà sủa to
Một năm, trăm mối tơ vò
Đạo con bốc thuốc, các O chửa liền
Quang Trung vẫn uống bia tiên
Khánh đen vẫn đứng ngoài hiên chờ người
Hà Thành Xuân Lộc bóp còi
Xuân Hà dự định đi đòi cung trăng...
Nhiều thằng... viết được vài thằng
Bởi vần ít quá " mần răng bây chừ " !!!
 
Chúc vui vui !
 
Chú Châu nhắc đến chuyện ngày tận thế làm anh sực nhớ ra:
 
TẬN THẾ = TẬN CÙNG
 
Tận cùng là hết cả rồiCòn đâu cái số để ruồi nó bâu.
Tận cùng như hết chỉ khâu
Áo quần toang hoác mặc đâu đấy lòi.
Tận cùng như một hồi còi
Trọng tài kết thúc buổi coi bóng chiều.
Tận cùng của cái chữ "Yêu"
Đó là đám cưới dập dìu khắp nơi.
Tận cùng của cái chữ "Đời"
Đó là Văn Điển người người phải
qua.
Tận cùng của cái đám ma
Đó là ăn uống người qua kẻ về.
Tận cùng của sự cặp kè
Là sinh một lũ bộn bề trẻ con.
Tận cùng của kiếp lon ton
Con đàn cháu đống vẫn còn lông bông.
Tận cùng của cái đầu rồng
Đó là bệ đá đứng trông trước chùa.
Ngày mai chớ có dại đùa
Lơ mơ bị phạt thành "Cua không càng"
!!!
 
NHẮN NHỦ
 
Đang vui nghếch mặt hề hề
Tự nhiên im lặng, bốn bề vắng tanh
Cóc Tiên biến tận trời xanh
Quanh quanh quẩn quẩn mình anh canh Nồi.
Biết Cô, biết Chú bận đời
Phải đi chổ nọ phải ngồi chổ kia
Muốn ăn phải có cái thìa
Phải lia cái mắt phải chìa cái tay
Cái đầu tụt khỏi đám mây
Để xem hũ gạo còn đầy hay không ?
 
Bên Nồi anh vẫn đứng trông
Hễ ai xong việc thì thông báo liền !
Khẩu phần cho Cóc và Tiên :
Ổi xanh cộng ớt chỉ thiên nóng ròn.
- Thong thả mà vui nhé !
 
2012/12/16 Do Huan <dohuan@netnam.vn>
 
Chú Thắng xa tổ quốc mà nắm rõ tình hình đời thường anh em nhỉ.
Vì bận trung kết đoạn sắp kiếm được ít Cơm Áo thành ra chểnh mảng con cóc. Nhiều lúc đói lại chơi dài. Ít ngày nữa có thể biên tập lại thành cuốn con cóc nhỏ có đầy đủ các cô chú. Ai có cái ảnh cổ nào nhớ gửi theo gương Phương L.
 
Chúc vui. Huan

NÔ-EN
Nô-en từ cõi trời Âu
Theo chân Tuần Lộc tiến sâu mọi miền.
Nô-en giúp gạt âu phiền
Để người nhà được đoàn viên một ngày,
Bên nhau nến sáng, thông say
Gói quà lặng lẽ nói thay cho lời
Tin Yêu theo suốt cuộc đời
Là đôi cánh nhỏ mà Trời ban cho
Nô-en là điểm hẹn hò 
Để Tin Yêu được tự do vẫy vùng !
 
<dohuan@netnam.vn>

Kiếm ăn đánh bắt xa bờ rồi người thân lần lượt ra đi khiến hôm nay anh mới phím, dù ngày nào cũng dõi theo các cô chú. Anh thấy cần tạ tội vì bỏ mạng mà đi, biệt vô âm tín.
Nhưng cũng may Nồi còn ấm lửa. Công đầu phải kể đến chú Thắng, một tài năng thiên phú về đường thi ca con cóc. Rồi đến chú Châu thỉnh thoảng ghé qua.
2 chú này ngẫm kỹ cũng là happy nhất hội.
Đang thời con quốc lầm than
Công thương bí bét ngân hàng bâu xâu
An nhàn được mỗi chú Châu
Nhìn quanh, các chú trước sau nhọc nhằn.

Chú Thắng sướng nhất trong nồi
Vừa write con cóc vừa ngồi đếm ngân
Thương thay một lũ bạn thân
Cuộc đời bươn trải kiếm phần nuôi con.

Vừa ngồi với chú Châu nhân dịp Chú Vinh Sài Gòn ra chơi. Chém gió vài chai bia bên Hồ Tây tím tái.  Hai chú đỏ da như Quan Công. Soi vào trán bóng 2 chú anh thấy rầu lòng thương thân vì anh da chì, mặt cắt vài giọt máu. Thật là hai chú quan chức quắc thước và sung mãn. Anh cũng vui lây.
Nay vừa xong con báo cáo nên dành ngày Chúa tái sinh edit lại Cái Nồi. Không ngờ đầy luôn. Mà thơ hay của nó! Thơ Nồi.

Thơ Nồi đương nhiên là không thèm chấp dòng thơ hiện thực XHCN lên gân, lên cốt, lên đồng "Ra trận mùa này đẹp lắm" mà nó còn bụng chửa vượt mặt dòng Thơ mới đã cũ mèm "Con nai vàng ngơ ngác" của XuanDieu, TheLu, MacTu. Đơn giản các đại thụ tiêu biểu của Nồi không đợi "mất điện", mùa thu đến hay vào trại chữa bệnh mới nhả thơ mà vừa "phóng điện" vừa thơ, thơ ngay cả lúc Moscow (-) 25 độ, vừa tennis vừa thơ...

CÁI NỒI gồm 2 phần.
Phần đầu là Bia mộ. Mỗi trò 4 câu. Đã gần đủ các cô chú. Còn những cô chú sau chưa có ai dựng bia: Thu Châu, Minh Thúy, Minh Hằng, Kim Loan,Thu Thảo, Bách Bình, Hải Châu, Bích Ngân, Thị Nội, Ngọc Anh, Nga, Bắc, Vinh, Thị Dung, Việt Hương (Ai nữa?). Cần lòng hảo tâm của các cô chú nhớ lại và chia sẻ.

Phần 2 là “live show” miên man phóng tác thời gian thực, phần này có vẻ thiếu 1 số và trùng 1 số vì thư gửi đến dài như tắc đường đêm Noel. Các cô chú phát hiện và nhắc nhở. Vẫn cần biên tập thêm. Cũng chưa cho ảnh cổ vào được.

10A là một cái nồi
Để cài rá đỗ, để nhồi thơ hay
Bạn hiền dù tỉnh hay say
Nhớ nhau lưu bút những ngày yêu thương.

25.12.2012