Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

* ĂN TRẮNG MẶC TRƠN

                 Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây          

        
            
Bữa cơm sau khi ĂN Tết Nhâm Thìn. Không Giò chả, thịt gà, bánh trưng.
Cơm gồm: Cá sốt còn ại toàn rau: cần xào, rưa cải muối lấy chấm nước mắm tỏi, táo, bưởi đóng miệng...
                                                                                            
Vẫn biết ở Nước Nam ta không chỉ cái gì cũng ăn mà cái gì không ăn là không xong, thế mà khi mở cuốn Từ điển Tiếng Việt vẫn giật mình thấy từ “ĂN” được sử dụng nhiều hơn ta tưởng.
Ngoài cái việc ăn cơm, ăn cháo ra thì còn có cả “Ăn nhậu”, “Ăn vã”, “Ăn xổi”,  “Ăn rở”, “Ăn tạp”, "Ăn ghém", “Ăn thuốc”…Những thứ này dù sao xa gần vẫn còn dính dáng đến “Ăn hút”. Tuy nhiên, dân Việt mình còn “ăn” nhiều thứ chẳng lằng nhằng liên quan gì đến cơm, thuốc. Đấy là lúc người ta dành dụm tiền để “Ăn mặc”, “Ăn học”. Lớn lên thì nai lưng "Ăn đấu làm khoán" để có chút tiền còi cho“Ăn hỏi” cưới vợ. Thành đạt rồi thì “Ăn mừng", “Ăn diện”, “Ăn chơi”. Nổi tiếng rồi thì “Ăn khách”, “Ăn không ngồi rồi”. Khi tư cách biến chất sinh “Ăn xổi”, “Ăn mảnh”, “Ăn cánh”, “Ăn trên ngồi trốc”, “Ăn không, nói có”, “Ăn thua”, “Ăn hiếp”, “Ăn quỵt”, “Ăn đơm nói đặt”, “Ăn cháo, đái bát”, “Ăn chặn”, “Ăn hối lội”, “Ăn cắp”; “Ăn trộm”, “Ăn cướp”. Đến khi sa cơ lỡ vận, lụn bại tất lâm cảnh "Ăn hại", “Ăn đòn”, “Ăn bờ, ở bụi”, “Ăn mày” và nhiều kẻ “Ăn giun, ăn dế”.
“Ăn” kiểu vậy thì đã là mênh mông khó kiểm nhưng đến khi bảo “Ăn ảnh”, "Ăn thua", "Ăn giải", “Ăn hoa hồng”, hay "Ăn đạn", “Ăn sương”, “Ăn chân/Ăn tay”, Ăn tươi, nuốt sống”…  thì quả là cái gì dân Việt cũng quy ra “đánh chén” cả.
Đã hết đâu. Phải đến đỉnh cao “Ăn nằm”, thì ôi thôi, mới gọi là thảm!!!
Thảm vì hoặc là dân Việt mình quá hồn nhiên hoặc quá…xôi thịt. Thảm vì có người bảo làm tình mà cũng chỉ quy ra miếng đớp thì chuyện này có vẻ hao hao giống phim con heo...ăn cám!
Lại nhớ một nhà văn No.1 Việt Nam đương đại than thở trong một bài phỏng vấn đại ý rằng khi ra nước ngoài, tiếp xúc với văn minh mới vỡ lẽ ra rằng ngoài 50 tuổi mà vẫn chưa biết ngủ với vợ sao cho phải vì chỉ biết ăn mỗi kiểu “mắm cáy, dùi đục”.
Còn tuần trước đọc lại Nam Cao, nhà văn No.1 Việt Nam quá cố ta thấy câu: “Cha chết thì ăn cơm với cá, mẹ chết thì liếm lá dọc đường” (Từ ngày mẹ chết). Hầu hết các tác phẩm của nhà văn yểu mệnh này đều thấm đượm chuyện “ăn no, nhịn đói”.
Chuyện đói ăn và thi ca nước nhà đã được diễn tả trong bài “Lời chào cao hơn mâm cỗ”, cuốn Tào Lao Gà: “Khó thấy nơi nào trên trái đất này mà ăn uống, đánh chén lại để lại dấu ấn sâu đậm trong thi ca như ở Nước Nam ta. Giở một cuốn ca dao bất kỳ bạn sẽ thấy đến non nửa số bài nói đến "Ăn", "Đói", "Thịt mỡ", ”Dưa hành", "Râu tôm", "Trứng bóc"...Kỳ lạ là hầu hết những dạy dỗ về đạo đức và xử thế của các cụ nhà ta đều loanh quanh hoặc liên đới tới cái dạ dày kiểu như Ăn trông nồiĂn chắc, mặc bềnMiếng ăn là miếng…”.
Khi bà giúp việc quê Thái Bình thanh minh việc muối trứng hỏng bằng câu: “Ngon thịt chuột, mát ruột trứng ung” thì ta ngộ ra rằng việc ăn, uống, chấm, mút đã ngấm sâu đậm đến thế nào trong ngôn ngữ, thi ca nước nhà và nó cũng phần nào trả lời cho thắc mắc “Sao ăn nhiều thế?” của ta.
Biết sao đây, khi mà giấc mơ cháy bỏng của nhiều thế hệ Việt chỉ là một bữa cỗ “giò cắn ngập răng, mỡ nhờn môi” thì thứ ngôn từ “đánh chén” la liệt trong nói và viết là chuyên đương nhiên.
Một trang viết nghiệp dư chắc chắn còn quá sơ sài đối với chủ đề ăn của lời ăn, tiếng nói Việt. Đành an ủi nếu bạn đọc phát hiện bài viết ăn chưa hết thì xin mời cứ việc tự mình ăn nốt.

Đỗ Huân
Gà viết sách Gà.
Xem thêm các món ăn dân dã, tự chế ở http://www.caphao.blogspot.com/  và www.occhuoidau/blogspot.com

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

* GÀ VÀ ĐỐI TÁC CHIẾN LƯỢC

                         Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây          
       


Trong vườn, gà và chó quyết định ký hiệp ước nhằm nâng quan hệ lên một tầm cao mới – Hai bên sẽ trở thành đối tác chiến lược của nhau. Hiệp ước đã chỉ rõ, mặc dù mối quan hệ hai bên đã có những bước tiến đáng kể trong thời gian qua nhưng chúng chưa tương xứng với tiềm năng của cả chó lẫn gà.
Những nội dung cơ bản của Hiệp ước bao gồm:
Chó sẽ cho gà vay thóc dài hạn với lãi suất ưu đãi, đổi lại, gà cam kết mở cửa thị trường bảo hiểm, viễn thông và tài chính gà cho chó và sẽ ưu tiên chó trong việc thăm dò và khai thác cám, giun, dế trên lãnh thổ gà.
Chó sẽ công nhận nền kinh tế nhặt thóc của gà là nền kinh tế tế thị trường. Đổi lại gà sẽ ủng hộ chó trên mọi diễn đàn của Hội đồng Bảo kê Liên hiệp Súc vật.
Hai bên thỏa thuận tạo điều kiện thuận lợi cho công dân hai bên đi lại và làm ăn sinh sống. Gà sẽ ưu tiên các đối tác chó mở các quán lẩu gà, dạy gà sủa như chó và cai quản lao động gà. Chó sẽ tạo điều kiện cho các công dân gà qua bên chó nhặt thóc, làm ôsin, sửa móng chân, móng tay chó và gáy …vặt.
Hai bên cam kết thúc đẩy tiến trình thảo luận và hoàn tất việc cắm mốc biên giới giữa gà và chó theo tinh thần gà nhượng lại một phần chuồng gà cho chó, đổi lại chó sẽ không gây căng thẳng và tấn công các công dân gà tại biên giới chó – gà và trên ao gà.
Thống nhất giải quyết tranh chấp lãnh thổ thông qua thương lượng dựa trên luật pháp và các nguyên tắc ứng xử chó – gà theo tinh thần 101 con...chữ vàng "Láng giềng tốt, đồng chí tốt...". Chó sẽ không sủa quá lớn mỗi khi có tranh chấp để gà khỏi giật mình, còn gà không gáy lung tung làm mất thể diện chó. Cũng theo đó, chó sẽ kiềm chế việc ghếch chân đái chuồng gà, còn gà sẽ lập kế hoạch và kiểm soát việc ị vô tổ chức trên lãnh thổ chó.
Hai bên còn ký một loạt các thỏa thuận hợp tác song phương về tránh đánh thuế hai lần, dẫn độ tội phạm, quyền sở hữu trí tuệ chó gà, trao đổi văn hóa và sinh viên gà chó.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

* 3 CÂU 5 ĐIỀU

                         Sách "Tào Lao Gà" tải miễn phí Tại đây         

       

            Trước kia gà chỉ được biết đến như một tay hám gái hay gây gổ nhưng từ ngày thôi gáy gà lại phát về đường ăn nói! Cái lý là tuy giọng giờ chỉ khào khào như vịt nhưng được cái  lý sự trước sau, chứng cứ rõ ràng. Âu cũng là gà vẫn còn nhuần nhuyễn nghệ thuật gáy ngày xưa. Lại nữa, cuộc đời anh hùng tứ chiếng, ba chìm bẩy nổi, đầy ắp phong trần nên gà có nhiều chuyện lạ khiến đám đông thính giả luôn há hốc mồm. Vậy nên không có gì lạ khi gà được mời làm cán bộ tuyên huấn.
       Tuyên huấn qủa hợp với gà vì thời nay đào đâu ra một tay hội tụ đầy đủ các phẩm chất cự phách như gà: lắm lý luận, sẵn giáo điều, thạo thơ lục bát lại đủ chuyện tình ái, tiếu lâm, vụ án ly kỳ. Để các hội nghị đủ dài hoặc để lấp chỗ trống của các diễn giả hay vắng mặt người ta luôn cần đến gà. Họp quán triệt nghị quyết có gà. Lễ phát động thi đua khen thưởng có gà. Đôi khi, gà được tin tưởng tuyệt đối: “Bác có một tiếng đồng hồ. Tùy bác diễn thuyết”. Và các bài diễn thuyết của gà chưa bao giờ làm các nhà tổ chức thất vọng. Kiềm chế lạm phát, nghệ thuật cồng chiêng, Suối Nguồn Tươi Trẻ, sinh đẻ kế hoạch, thi đua xã hội chủ nghĩa, cờ bạc tiêm chích, bạo lực học đường… gì gà cũng chiến. Người nghe cứ gọi làlịm ga. Dần dà, tiếng tăm của gà vượt cả ra ngoài biên giới Quận. Lịch của gà giờ kín mít. Gà thấy hài lòng vì nghề tuyên huấn tuy không còn oai vệ như xưa nhưng vẫn được trọng vọng, cơm bưng nước rót, tài xế đón đưa. Công việc có “nhuận mồm” của gà lặng lẽ trôi qua cho đến một hôm…
       Hôm đó đang lúc lơ mơ ăn giỗ thì gà được mời đến thế chỗ nói chuyện với các cháu thiếu nhi Đại hội cháu ngoan Bác Hồ. Trong lúc còn chưa nghĩ ra đề tài, gà đã nhanh trí:
-          Cháu ngoan Bác Hồ là phải thuộc lòng những lời Bác dạy. Cháu nào xung phong đọc to, rõ ràng 5 điều Bác Hồ dạy? Một rừng cách tay giơ cao. Một bé gái nhỏ xiu đã làu làu những lời Bác dạy trong sự cổ vũ như sấm của cả đại hội.
-          Vậy có cháu nào còn chưa hiểu rõ về các điều Bác dạy không? Gà tiếp tục câu giờ vì đầu còn đang lơ tơ mơ.
-          Bác cho cháu hỏi, trong những điều Bác Hồ dạy điều nào là quan trọng nhất ạ? – Một cậu bé thủng thẳng hỏi gà. Gà giật mình. Gà cũng vanh vách “5 điều” nhưng cũng không rõ điều nào quan trọng nhất. Nhưng rồi cán bộ gà lão luyện liền đẩy quả bóng sang phía các “cháu ngoan”:
-          Bạn nào giỏi giúp giải đáp thắc mắc vừa nêu? Lại một rừng cánh tay các “cháu ngoan” nay còn muốn thành “người giỏi”.
-          “Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào” ạ. Điều này quan trọng nhất vì nó được ghi đầu tiên.
-          Chẳng nhẽ “Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm” là kém quan trọng hơn chỉ vì nó đứng dưới sao? Không dũng cảm thì làm được việc gì!
-          Cháu thấy “Học tập tốt” là quan trọng nhất ạ. Nhiệm vụ chính của học sinh không học thì là gì!
       Cả hội trường cứ thế nổ vang. Các cháu ngoan thi nhau dành micro phát biểu. Đã dự nhiều đại hội mà gà chưa thấy cái nào sôi nổi như cái này. Rồi hội trường bỗng im bặt theo hiệu lệnh của cô phụ trách. Chỉ còn tiếng vo ve của mấy con ruồi. Mấy trăm cặp mắt hướng về gà chờ đợi. Gà hoảng thực sự:
-          E hèm… các ý kiến của các cháu đều hay… hay lắm…hay một cách đáng khâm phục…hay một cách…chứng tỏ các cháu luôn suy nghĩ về lời Bác dạy…Các cháu thật xứng đáng…Cả hội trường vẫn kiên nhẫn chờ đợi sự anh minh nơi gà. Đầu gà nóng ran.
-          À đúng rồi… Các cháu có biết lời dạy nào là quan trọng nhất không? Không hả? Không biết cũng không sao vì nếu không bác ở đây để làm gì. Các cháu biết không “Giữ gìn vệ sinh thật tốt” là lời khuyên quan trọng nhất của Bác Hồ - Cả hội trường ồ lên như quả bóng khổng lồ xì hơi.
-          Ngạc nhiên hả? Có ai thắc mắc là tại sao vệ sinh lại quan trọng nhất không? Đơn giản thôi vì chính Bác Hồ đã nhấn mạnh lời dạy này. Để ý nhé, tất cả các lời dạy của Bác đều không có hoặc chỉ có một chữ “Tốt” riêng vệ sinh Bác khuyên phải giữ gìn “Thật tốt”. “Thật tốt” đương nhiên là phải hơn “Tốt” rồi. Nhấn mạnh như thế thì rõ vệ sinh là quan trọng nhất. E hèm…Lời dạy thật sâu xa. Này nhé nếu không vệ sinh “thật tốt” thì có muốn “yêu đồng bào” hay yêu ai nữa cũng không ai cho yêu nhé. Mất vệ sinh dẫn tới ghẻ lở hắc lào, thân thể ngứa ngáy, gãi sồn sột, chân tay ngọ nguậy thì làm sao mà “kỷ luật tốt” được, đấy là chưa nói đến chuyện vệ sinh cá nhân không xong thì làm sao có giống nòi tốt để mà “học tốt”, để mà “dũng cảm” đương đầu với các thách thức của thời đại, các âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch quốc tế và bè lũ tay sai. Lại nữa, không có vệ sinh sạch sẽ thì dù có “khiêm tốn, thật thà” đến mấy thì cũng chẳng để làm gì. Vệ sinh sạch sẽ là mẹ đẻ của thành công… Vệ sinh là nhất!
       Khi đã vào mạch thì gà không thể dừng lại được. Các “cháu ngoan” chưa từng được ai giải thích cặn kẽ đến vậy nên chúng trố mắt lắng nghe như nuốt lấy từng lời. Bài diễn thuyết của gà kết thúc trong tiếng vỗ tay rền vang như sấm và kéo dài mãi không dứt.

                                                                                                                       Hanoi 10.2011