Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

7 VÍA CÁC CỤ

ÔNG VE CHAI có bán tại 5 Đinh Lễ, Hà Nội. Tại đây còn bán Tào Lao GàVẹo Rồng.
ÔNG VE CHAI có thể tìm ở một số hiệu sách HN và SG.
Sách "Tào Lao Gà" pdf. tải miễn phí Tại đây
(Cảm ơn Cường Po đã chụp và gửi ảnh này)
Dưới 18 tuổi cân nhắc khi đọc
1.
Lão Tổ trưởng khối phố giật mình thấy quanh bảng thông báo tổ hưu các cụ đông nghẹt trẻ con. Thường bảng dặt tin lương hưu, cáo phó, nghị quyết… trẻ đâu thèm ngó. Rẽ đám đông đang cười ngặt nghẽo chỉ chỏ, lão kinh hãi thấy câu chửi trắng phau nổi bật trên nền xi măng đen ngòm “Đ. m. các cụ!”
2.
Lão càng thất kinh vì lũ trẻ kéo tới mỗi lúc một đông. Chỗ nào vui nhộn lại được thể hiện là trẻ mò tới. Đứng, ngồi, quì, cười, cắm sừng đứa bên cạnh, xòe tay chữ “V”-Victory chiến thắng, chúng ầm ầm chụp ảnh. Rồi mấy cô cậu Tây ba lô thích chụp cảnh tắc đường đi ngang bấm máy lia lịa đám trẻ lẫn “Đ. m. các cụ!”
3.
Lão lao vào xóa nhưng chữ cứ chơ ngơ do viết bằng sơn. "Mà cũng phải giữ tang chứng, vật chứng chứ!". Rồi lão yêu cầu đoàn thể tập hợp đám thanh niên câu trộm, lũ trẻ quậy phá - Kẻ thù số 1, bọn nghi vấn tiềm năng của các cụ trong làng. “Phải làm cho ra nhẽ! Các cụ khả kính, không trêu trọc ai, công trạng đầy mình. Đứa nào dám hỗn láo viết to đùng “Đ. m. các cụ!” ?”
4.
Mấy thằng câu trộm: “Bọn con ngoại phạm! Viết thế khác gì chúng con chửi các cụ hưu trí chúng con ở nhà!” còn bọn học trò liu xiu: “Ông ơi, làm sao  chúng cháu viết được chữ đẹp như thế?!”. Lão Tiều ngắm dòng chữ bay bướm, đều tăm tắp rồi Ừ nhỉ!”. Chữ Đ xoắn xuýt như miệng con ốc biển điệu đà bắt đầu dòng “Đ. m. các cụ!”
5.
Các cụ không truy được thủ phạm nên quay ra rình. Tình cờ có con nhỏ mẫu giáo bi bô khoe cùng mấy đứa bạn: “Ông nội tớ viết đẹp lắm! Hôm nọ thấy các anh chị học sinh lưu bút chia tay cuối năm, ông bảo: “Ông cũng khoái lưu bút lắm!”. Nghe vậy, các cụ phấn chấn: “Thế ông cháu viết ở đâu?”. Con bé chỉ ngay câu “Đ. m. các cụ!”
6.
Các cụ mở tòa. Gã thú nhận: “Hôm đó, đây chuếnh choáng say, tự nhiên nhớ ngày xưa chữ đẹp được viết huân chương, bằng khen cho cả Bộ. Oai lắm. Sau 10 năm, bỗng  dưng tha thiết cầm bút. Rồi không hiểu ma xui, quỷ ám thế nào đây lại nhớ tới các cụ tổ hưu, chạy về nhà lấy sơn, lấy bút rồi viết  như ma ám “Đ. m. các cụ!”
7.
Các cụ sục sôi. Một nửa muốn tống gã khỏi hội. Một nửa bảo: “Ai chấp người say! Hơi tí khai trừ lấy ai sinh hoạt”. Còn lão Tổ trưởng đứng giữa thì bảo: “ Gã thật quá đáng, tự chửi mặt mình. Nhưng nhờ gã mà cả tuần nay hội ta có việc hồi hộp. Đuổi gã bằng vạch áo cho thiên hạ...Chi bằng mở đường để gã đóng góp, sửa chữa lại cái bảng”.  Còn gã thì lẩm bẩm: “Vẽ chuyện! Sơn đen kịt là xong, gì phải lắm lời!  “Đ. m. các cụ!”
                                                                                                                                   Đỗ Huân
                                                                                                                              Gà viết sách Gà