Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

* BẮT TAY BIẾT NGAY LÀ RƯỢU


Cụ Hà Nội...
Mấy tỉnh Phía Bắc nay có lệ uống rượu bắt tay. Lệ này công nhận đơn giản: cạn chén rượu, bắt tay nhau một cái.
Cụ Hà Nội gần 90 lên dự đám cưới cháu đích tôn ông thông gia. Đường lên Xứ Lạng quanh co đến nơi vừa suỵt tiệc cưới.
-   Quí hóa quá, có dễ cả chục năm nay cụ mới lên chơi, mời cụ lên mâm trên xơi chén rượu nhạt. Chén rượu này trước tiên mừng ngày hội ngộ, mừng cụ còn hồng hào khỏe mạnh. Cạn chén. Xin bắt tay cụ. Gân cốt cụ còn dẻo dai lắm
-   Còn chén này xin được uống mừng cụ bà còn khỏe. Các anh các chị ăn nên làm ra. Con cháu đầy nhà. Mừng đại gia đình ta đủ cả Phúc, Lộc, Thọ. Kính cụ. Xin bắt tay cụ...
Xong 2 chén rượu. Xong 2 cái bắt tay. Giờ mới được ngắm cỗ bàn. Thịnh soạn đấy. Đủ cả. Con tôm to nhất đĩa được gắp cho cụ Hà Nội.
-   Con mời ông xơi! Món này ăn nóng. Để nguội dễ tanh. Để con bóc vỏ cho ông.
-   Cảm ơn, bóc lấy mới ngon. Có muối chanh không? Có hả. Hay rồi!… - Cụ Hà Nội thò tay bóc tôm.
-   Con chào ông. Ông nhớ con không ạ. Con là Hoàng. Con là cả trong nhà. Anh em con cả chiều qua mong ông lên. Vợ con cứ lo đường sá xa xôi, ông mệt. Trộm vía, nay thấy ông khỏe mạnh tươi tắn, anh em con mừng quá. Con thay mặt các em con uống mừng ông một chén. Rượu con thửa riêng, cất giữ cả năm, êm như ru. Ông cứ yên tâm. Ông tha lỗi cho con. Con rót rượu là cứ phải tràn trề. Con kính ông. Con cạn rồi ông ạ. Con xin bắt tay ông...
Thêm cái bắt tay. Cụ Hà Nội đưa con tôm vào miệng. Định ăn từ nãy, giờ mới có cơ hội. Nước miếng ứa ra…vừa lúc…
-   Khoanh tay chào ông, chào cụ đi các con. Con giới thiệu với ông đây là các cháu gia đình con. Đây là cháu T con bác cả. Cháu X con nhà cô út. Kia là cháu B gọi bác L là dì ruột, học ở Hà Nội, lần trước có đến thăm ông. Con thay mặt các cháu mời ông chén rượu. Chúng con vinh dự quá. Các cháu ngóng ông cả chiều qua. Con xin cạn chén…
-   Cứ để ông từ từ. Ông vừa uống xong.
-   Ông không uống chúng con đâu dám mạn phép.
 Cụ Hà Nội liếc nhìn cả chục thanh thiếu niên lớn bé đang hồi hộp đợi mình ban “phép”. Ông ngửa cổ một hơi.
-   Chúng con chúc ông sức khỏe. Con xin bắt tay ông…
Bốn chén rượu, hai chục cái bắt tay và một con tôm quấy đảo trong bụng làm cụ Hà Nội bắt đầu lơ mơ.
-   Con mời ông xơi miếng thịt gà. Gà ta mềm lắm. Chúng con biết răng ông khỏe như thanh niên mới dám gắp. Trên này gà là cứ quân năm ngón.
-   Năm ngón? Hà Nội ông cũng gà năm ngón. Gà thơm thịt lắm, cắn đâu biết đấy.
Cụ Hà Nội đưa miếng thịt gà vào miệng. Nước miệng lại ứa ra. Vừa lúc…
-   May quá ông đây rồi! Con giới thiệu với ông đây là anh Q, Phó Chủ tịch Tỉnh bạn học phổ thông với con, còn đây là M, bạn thời lính với con, nhà to nhất phố. Đây là anh em cùng cơ quan. Toàn chiến hữu vào sinh ra tử. Nghe tin ông vượt cả trăm cây số lên đây các bạn con cảm động lắm, muốn được chào ông. Chúng con xin uống…
Cụ Hà Nội buông miếng thịt gà:
-   Thứ lỗi nhé, không uống được nhiều. Vừa xong mấy chén. Lơ mơ rồi.
-   Ông chỉ cần nhấp môi thôi ạ. Được uống mừng thọ ông là chúng con vui rồi. Vui quá! Chúng con xin bắt tay ông…
Cụ Hà Nội chùi tay và lần lượt bắt tay các “chiến hữu vào sinh ra tử”. Toàn những người có vai vế. Ai cũng cảm động. Ai cũng hai tay cung kính bắt chặt tay ông. Còn cụ Hà Nội thấy ái ngại: “Người Hy Lạp phát minh ra bắt tay cốt bảo: “Này nhé, tay ta không có vũ khí”. Còn giờ…Tay ta cũng không vũ khí nhưng lại đủ cả tôm, gà…Dầu mỡ lầy nhầy chắc dính tay mọi người. À mà có sao nhỉ? Tay ải, tay ai. Ai cũng đang ăn cả. Xem nào… ngoài gà, tôm còn cả cá, chim, măng miến, mọc, xôi… nào ta đã kịp xơi...”
Rồi Cụ Hà Nội cũng kịp xong miếng thịt gà.
-   Ông thử món măng này. Đặc sản trên con đấy ạ.
-   Măng à, măng là món ông mê. Làm ơn chiêu thêm ít nước canh.
Xong chúc rượu… Ổn rồi! Món măng quả lạ miệng. Cả nước lẫn cái đều ngon. Còn đây là món gì mà trông lạ…
Vừa lúc ngoài cửa có tiếng ồn ã: “Chú rể! Chú rể vào chúc rượu ông!”. Cụ Hà Nội giật bắn mình nhìn ra: Xem nào, comple, cavat, hoa đỏ cài ngực, má đánh phấn hồng…Đúng chú rể rồi còn gì!
-   Ông xá tội cháu. Cháu phải sang bên nhà gái. Trên này chú rể phải hầu rượu cả hai nơi. Giờ cháu mới về được. Mau rót rượu cho ông!
Cụ Hà Nội lẩm bẩm: “Từ chối sao được. Ta lên đây vì đám cưới. Lại còn thông gia, rồi bố chú rể đi kèm đây này”
-   Ừ…Ông chúc mừng cháu nhé!
-   Cháu cảm động quá. Cháu xin được bắt tay ông…
Cụ Hà Nội thở phào: “Lần này chắc hết hẳn bắt tay!Xôi nấu khéo đấy…Lơ mơ rồi. Nhưng hình như lại có ai đang tới?!”
-   Con chào ông ạ! Từ nãy giờ con không dám đến chúc ông. Con đợi. Con là Y, nhà con cũng ở Hà Nội, Phố Hàng Khoai. Con lấy vợ trên này. Con muốn chúc ông chén rượu. Ông ơi! Ông không cần cạn chén. Con xin được uống nốt lộc ông cho.
-   Ta nhớ rồi. Hàng Khoai…Ta chúc con và gia đình sức khỏe - Cụ Hà Nội nhấp hớp rượu, đầu óc thấy bay bay. Các ngón chân rượu chạy rân rân...
-   Thế còn bắt tay? – Cụ Hà Nội ngạc nhiên không thấy thanh niên Hàng Khoai đề nghị bắt tay liền giơ tay chủ động.
-   Dạ con …
Lúc này cụ mới nhìn kỹ người mời.
-   Thương binh hả? Không tay phải thì tay trái! Ta muốn bắt tay con.
-   Con vui quá. Con xin bắt tay ông…

                                                      Đỗ Huân  - 8.2011
                                                                           "Đồng Đăng có Phố Kỳ Lừa..."