Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

* CÚC QUẦN ANH QUÊN

                                                                             


Tiều bỗng giở chứng hay quên. Có người ngoại tỉnh hỏi đường đến Bệnh viện Mắt. Tiều hào sảng bảo đi theo xe mình và dẫn họ tới Bệnh viện…Răng Hàm Mặt. Đến nơi Tiều biết mình nhầm nên đành xin lỗi. Viện Mắt ở Phố Bà Triệu, còn Viện “Mặt” ở tận phố Tràng Thi - Hai phía khác nhau của Hà Nội. Tiều nhầm, quên mọi thứ, mọi lúc, mọi nơi:
Tiều gọi nhầm tên vợ Sếp thành tên cô thư ký…
Tiều đến siêu thị và chợt quên vợ dặn mua gì…
Tiều hứa nhưng rồi quên dự đám cưới con thằng hàng xóm sát vách…
Tóm lại, danh sách quên của Tiều dài thê thảm. Tiều tặc lưỡi: “U60 rồi còn gì, ở quê mình đã ngồi chiếu trên tranh miếng phao câu với các cụ!”
Nhưng đến hôm qua thì Tiều lo. Có người hỏi ngày sinh con gái Tiều, đần mặt hồi lâu Tiều mới nhớ ra. Tệ nhất là con gái Tiều và lũ bạn đều chăm chú nhìn Tiều chờ đợi.
Tiều đến gặp ông bạn, một cao thủ về tâm lý trị liệu để xin lời khuyên. Ông bạn hỏi:
-          Có phải thấy mặt người ta mà ông không thể nhớ tên?
-          Đúng!
-          Thế thì ông quên ở cấp độ 1.
-          Ừ, cấp độ 1.
-          Có phải ông hay quên mang theo kính lão?
-          Đúng!
-          Thế thì ông quên ở cấp độ 2.
-          Ừ, cấp độ 2.
-          Hỏi thật ông có bao giờ ông quên cài cúc quần sau khi đ.ái?
-          Vài lần.
-          Sau đó ông sực nhớ cài lại hay quên luôn?
-          Quên luôn. Lại có lần vẫn nguyên hiện trạng phát biểu duyên dáng ở hội nghị khách hàng.
-          Thế thì trí nhớ của ông rõ là có vấn đề. Ông quên ở cấp độ 3 mất rồi - Ông bạn tâm lý thở dài.
-          Ừ, cấp độ 3.
-          Nhưng chưa mất hết hy vọng đâu vì chắc ông chưa tới cấp độ 4.
-          Vậy cấp 4 là quên kiểu gì?
-          Nếu cấp 3 là đ.ái không cài cúc quần thì cấp độ 4 là không mở cúc quần vẫn đ.ái. Lúc đó là vô phương đấy.
Tiều giật mình. Vì trí nhớ dạo này có vấn đề nên thực ra Tiều không chắc có lần nào mình đã “tè” mà quên mở cúc quần hay chưa.

                                                                                     Đỗ Huân  - 5.2011