Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

* CHỤP ĐẦU SINH THÁI


Dù là một gà điển hình nhưng Tiều mê du lịch sinh thái vì khoái thiên nhiên và những chuyện vui bất ngờ.
Một lần Tiều mua tour từ Đà Nẵng tới Ninh Thuận. Chuyến đi bằng ô tô 3 ngày 2 đêm đủ cả núi non, sông, biển, tháp Chàm, đồi cát…
Tour mấy chục người cùng chí hướng nên hồ hởi và thân thiện. Nhưng sẽ là không có gì đặc biệt để kể nếu như lần đó thiếu vụ “vệ sinh tập thể”.
Chuyện là sau mấy tiếng đồng hồ ngồi xe vòng vèo, mấy chục con người không chỉ mỏi lưng, tê chân mà còn buồn tiểu tiện. Cơn buồn này đột nhiên cộng hưởng khi có một thằng nhỏ thất thanh: “Bố ơi con buồn đ.ái!”. Du khách như chợt tỉnh. Người người chộn rộn. Chuyện các nhóm đang rôm rả bỗng lịm dần và thay vào đó nhiều người vặn mình, mặt mày ngây dại.
Bác tài quả là dân du lịch có nghề. Bác cho dừng xe và thông báo để bà con hạ thổ “giải quyết nỗi buồn”. Nhìn qua cửa xe Tiều ngạc nhiên lắm vì dọc đường đồng không mông quạnh chỉ vài bụi cây lúp xúp lấy đâu ra chỗ kín đáo cho mấy chục con người. Nhưng ngoài Tiều ra, nào có thấy ai áy náy. Người phụ xe kiêm hướng dẫn viên du lịch nhảy phóc xuống đường và lần lượt phát cho mỗi du khách một túi ni lông đen xì. Chuyển từ ngạc nhiên sang hoang mang Tiều quay sang hỏi một ông đứng tuổi xem túi dùng làm gì. “Thế chú hổng biết sao? Túi dùng để đi tiểu chứ để làm gì”; “Trời! đi vào túi này sao? Đàn ông đã đành. Còn đàn bà, con gái đi cách gì?”; “Bậy nào! Túi dùng để chụp đầu. Còn đi tiểu thì …vẫn vậy”. Chưa hết ngạc nhiên thì Tiều bỗng nghe hướng dẫn viên hô:
-          Vào vị trí! Tiếng hô vừa dứt, mọi người nhanh chóng tỏa đi các nơi.
-          Chú ý! – Mọi người nín thở.
-          Trùm túi! – Mọi người nhất loạt chụp túi lên đầu.
-          Chuẩn bị! – Không khí dồn nén như trước giờ nổ súng.
-          “Tè”! – Khẩu lệnh phát ra. Tất thảy kể cả lái xe, hướng dẫn viên, kẻ đứng, người ngồi nhất loạt “xả lũ”. Nơi réo rắt, chỗ rồm rộp, thật nhiều cung bậc.
Khi mọi tiếng rì rào róc rách ngừng hẳn thì một hiệu lệnh nữa lại vang lên:
-          Cởi túi! - Tất cả đồng loạt nhấc túi ra khỏi đầu. Tiều thấy mặt trời chói lòa trở lại còn trên mặt đất lênh láng mấy chục vũng nước xủi bọt. Không ai xấu hổ. Du lịch bình dân nên người người bình thản. Ai cũng nhẹ nhõm sung sướng.
Tiều phấn khích lắm. Cậu nghĩ mình nhất định sẽ mang “công nghệ tiểu tiện tập thể” về Thủ Đô. Là bí thư cậu không khỏi lo cho hoạt động chi đoàn của cơ quan dạo này èo uột. Tiều sẽ tổ chức dã ngoại. Tiều sẽ đưa “trùm túi, cởi túi” vào chương trình. Mọi người chắc chắn sẽ hào hứng. Hê hê, Tiều sẽ ghi điểm. Nhất định nam nữ thanh niên sẽ đông như trảy hội. Đâu vui nhộn, dù khó, nơi đó có thanh niên.
                                                                                                       Đỗ Huân  - 7.2011